Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

Sự Chết - Ơn Cứu Độ và Phục Sinh

[caption id="attachment_3348" align="aligncenter" width="504" caption="“Không phải thế đâu, nếu các ông không sám hối thì cũng sẽ chết hết như vậy” (Lc 13,3)"][/caption]

Nhờ cái chết của Người,
Người đã tiêu diệt tên lãnh chúa gây ra sự chết,
Tức là ma quỷ
Và đã giải thoát những ai vì sợ chết
Mà suốt đời sống trong tình trạng nô lệ.


(Dt 2,14-15)


 Sự chết vẫn là ẩn số trong cuộc đời, làm nhức nhối trái tim con người. Đối với người vô thần, chết là hết, không còn gì để bàn cải. Nhưng đối với những kẻ tin, chết là một khởi đầu cho đời sống mới.

Có người nói với tôi: “Chị bảo Chúa thương tôi? Chúa thương sao không cứu con tôi, để nó chết khiến tôi đau khổ thế này! Vậy, một là chị nói láo: Chúa không thương tôi mà chị bảo có; hai là… không có Chúa!”. Sự mất mát người thân yêu là một đau khổ tột cùng, đến độ làm người ta buồn chán, thất vọng mà trách móc, hờn giận cả Chúa nữa. Tâm lý ấy bình thường nơi một người chịu tang, nên thời gian cư tang cần có những cảm thông, an ủi, nâng đỡ tinh thần từ những người chung quanh, thân nhân hay bằng hữu, để giúp họ chịu đựng nỗi đau lớn lao, và cùng cầu xin Chúa giúp họ vượt qua những đau khổ của kiếp người giới hạn, dần dà tìm lại được bình tâm.

Có người cho tội là nguyên nhân gây ra cái chết, nên những nạn nhân xấu số thường bị cho là chịu án phạt do tội lỗi của họ. Nhưng đối với Chúa Giêsu thì không phải thế. “Không phải thế đâu, nếu các ông không sám hối thì cũng sẽ chết hết như vậy” (Lc 13,3), khi Ngài nói về những câu chuyện có thật xãy ra trong thời Ngài tại thế. Giữa tội và sự chết, Đức Giêsu đã nhắc đến 2 lần chữ Sám Hối (x. Lc 13,1-5), như một đáp án cho cả hai tiền đề Tội Lỗi và Sự Chết. Đức Giêsu nói vậy vì chính Ngài, Đấng là Chiên Thiên Chúa, đã biết rõ chương trình Cứu Chuộc do chính Ngài thực hiện để cứu nhân loại.

Mùa Chay, Sám Hối luôn luôn là đề tài chính, được nhắc lại trong suốt hành trình 40 ngày chuẩn bị vào Tuần Thánh, cao điểm là cái chết tủi nhục đau thương của Chúa Giêsu trên Thập Giá. Tương quan giữa tội lỗi, sự chết và lời kêu gọi hoán cải của Đức Kitô được trình thuật khéo léo, dẫn con người nhận ra Tình Thương bàng bạc của Thiên Chúa dành cho họ trong mọi hoàn cảnh, kể cả nghịch cảnh đen tối nhứt như sự chết, mà Ngài dám lảnh nhận để giải thoát con người. Thiên Chúa không bao giờ hời hợt, việc Chúa làm luôn luôn là một thách đố thẳm sâu cho những ai thiết tha kiếm tìm Chân Lý.

Cuộc đời Đấng Cứu Thế là lời rao giảng sâu sắc nhất, vừa là lời mời gọi, vừa là chứng tá cho Tình Yêu Thiên Chúa, giúp con người nhận ra Chúa là Cha, để trở về sống trong Tình Yêu Thương của Ngài. Có lẽ hành trình Sám Hối không cần phải đặt ra nếu chỉ duy nhất có một Thiên Chúa đầy yêu thương hiện hữu. Người ta chỉ sám hối nếu nhận biết mình sai lạc khi nhận định được đúng sai, tốt xấu, lành dữ. Rõ ràng, Sự Dữ là một hữu thể có thật phải có, đối nghịch với Thiên Chúa, Đấng Thiện Hảo, trong lựa chọn của con người.

Ma quỷ xuất hiện rất sớm trong hiện hữu của con người. Sự hiện diện của nó tàng ẩn dưới nhiều hình thức, con người khó nhận ra cho đến khi Đức Kitô xuất hiện. Ngay từ khởi điểm của chương trình Cứu Độ, chính Chúa Giêsu đã làm lộ diện khuôn mặt nham hiểm, độc ác của tên thủ lĩnh thế gian, luôn luôn muốn con người chối bỏ Thiên Chúa để chỉ tôn thờ nó. Phần lợi trước mắt ma quỷ hứa cho những ai theo nó là của cải, quyền hành và danh vọng thế gian, nhưng đã quủ quyệt giấu đi hậu quả về sau là sự huỷ diệt con người. Thiên Chúa là Sự Sống, thì kẻ đối nghịch với Chúa là Sự Huỷ Diệt lớn lao; duy chỉ có Đức Kitô nhìn thấy sự gian trá của nó, Ngài đã quyết liệt đối đầu cho đến giờ phút cuối cùng trên Thập Giá. Thiên Chúa đã dùng chính cái chết của Chúa Giêsu để tiêu diệt Sự Chết lớn lao của kẻ đối nghịch cùng Thiên Chúa.

Tội lỗi xuất hiện cùng thời với ma quỷ, như một xác định không có ma quỷ thì không có tội lỗi. Tội lỗi không phải là căn nguyên gây ra Sự Chết. Chính ma quỷ cũng xác nhận điều đó khi nó nói với ông bà nguyên tổ: Không chết chóc đâu mà sợ! Nhưng tội lỗi là một khế ước vô hình, bất thành văn, mà ma quỷ đã quỷ quyệt giấu đi, khi con người do ngu muội đã (và vẫn đang) ký kết để trở thành nô lệ của nó. Bằng dối gạt ban đầu, ma quỷ đã mở cho con người một con đường khác, con đường nô lệ cho thế gian, đưa nhân loại vào Sự Chết lớn lao, mà ngày nay càng ngày người ta càng nhận rõ qua những biến cố khắp nơi trong thế giới này, hòng nhận chìm con người vào đường huỷ diệt. Người ta không lo giải nguy trước hiểm hoạ thiên nhiên gieo thiên tai khắp nơi, người ta chỉ lo làm giàu, ẩn nấp dưới hình thức kinh tế. Giàu sang đang trở thành tai hoạ cho con người mà ai cũng muốn chạy theo, không còn biết hậu quả sẽ đưa nhân loại về đâu.

Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế, đã đến để đem con người về Sự Sống thật trong Thiên Chúa, nên đường Ngài đi là con đường hoàn toàn đối nghịch với thế gian, để cứu sống con người, tất cả mọi người. Thiên Chúa biết rất rõ con người là những thụ tạo yếu đuối, nên tội lỗi là điếu ắt có nơi con người, là điều không phải Ngài quan tâm. Tội con có đỏ như son, Ta cũng làm nó trắng như tuyết, nếu con người tùng phục Thiên Chúa. Và chính vì yếu đuối, con người thành đáng thương trước mặt Chúa, căn nguyên của Ơn Cứu Độ. Thiên Chúa luôn luôn tha thứ cho những lỗi lầm của chúng ta, dù lầm lỗi đó to lớn ra sao vì Ngài là Tình Yêu tuyệt đối. Cũng chính từ Tình Yêu tuyệt đối đó, tự do được phát sinh. Một câu hỏi được đặt ra: Chúa ở đâu khi người ta phạm tội, nếu Chúa biết tội lỗi làm hại đến con người như vậy sao Ngài không ngăn chặn nó? Ngài đã lặng thinh, xem chừng bỏ mặc con người cho tội lỗi? Ôi Tự Do, quyền đáng sợ Chúa đã ban cho loài người, quyền của tiêu diệt mà cũng là quyền để cứu sống, trái cấm Tội Lỗi được sử dụng trong Tự Do nên biết Dữ biết Lành, ma quỷ đã khéo léo sử dụng để tiêu diệt con người. Khi phạm tội, con người ngu muội đã lầm lẫn sử dụng Tự Do, “chúng không biết việc chúng làm” (Lc 23,34), để ký kết một khế ước vô hình bất thành văn mà trở thành nô lệ cho ma quỷ. Họ đã không biết với khế ước này, họ đã chọn ông chủ khác có tên là Huỷ Diệt, kẻ đối nghịch cùng Thiên Chúa Sự Sống, giao ước đó đem họ đến Sự Chết.

Khế ước Sự Chết đã thành lập bằng Tự Do thì muốn huỷ bỏ nó, con người phải tự mình quyết định cũng trong Tự Do mà một Thiên Chúa quyền năng vẫn không can thiệp, Ngài chỉ bảo đảm với con người Ơn Thứ Tha tuyệt đối, qua Thánh Giá Chúa Kitô, một mai con người trở về với Thiên Chúa. Con người đã ấu trĩ khi sử dụng Tự Do, thì chính quá trình chọn lựa Chúa hay Kẻ Đối Nghịch với Chúa trong Tự Do, con người nên trưởng thành. Nét đẹp của Hoán Cải là đây, mà phép Giải Tội đã thực hiện rõ ràng nhất, mạnh mẽ nhất của đạo Công giáo. Nơi toà cáo giải, khế ước đã ký với ma quỷ bất cứ vì lý do nào hoàn toàn được huỷ bỏ trong tự do của con người tuyên tín trở về cùng Thiên Chúa. Các linh mục của Chúa, người ban ơn Hoà Giải, là trung gian tuyệt vời như Đấng Trung Gian ngày xưa trên Thập Giá để phục sinh con người. Tự Do cho thấy tiếng “Xin Vâng” của Mẹ Maria cao trọng và đáng quý biết chừng nào. Trong Tự Do, Đức Giêsu đã hy sinh mạng sống mình (x. Ga 10,18), Ngài bằng lòng đón nhận cái chết, là điều đắc thắng của ma quỷ, vì lòng mến yêu Thiên Chúa. Đó là cuộc chiến đấu quyết liệt để Tình Yêu và sự vâng phục Thiên Chúa đã thắng những tự hào của thế gian đem con người trở về cùng Thiên Chúa là Sự Sống. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình (Ga 15,13). Không tình thương nào lớn hơn tình của người đã thí mạng để cứu tôi, mỗi lần nhớ đến Tình Thương ấy, tim tôi bồi hồi tan nát.

Cách đây hơn 10 năm, để chống lại Sự Dữ như tôi thường nói, tôi đã viết một bài để chỉ về những hình thức ẩn náu của Con Rắn Xưa. Bài viết của tôi không những được chọn đăng trên một website Công giáo và được đọc cả trên đài phát thanh của trang web còn ở thời gian đầu thành lập. Tôi cả gan, vì thực ra tôi không cho ma quỷ còn hiện diện trong thế giới ngày nay. Sau đó ít lâu, một sự việc xảy ra trong nhà tôi đã nên một biến cố lớn cho đời tôi. Chồng tôi ngã bệnh đột ngột và qua đời vài tháng sau. Khi chồng tôi vừa ngã xuống, tôi đã nhìn thấy điều khác thường xuất hiện mà tôi đã phải chiến đấu trực diện với nó trong suốt nhiều tháng trời, để nhận ra trong đời sống xem chừng bình thường này vẫn có điều mầu nhiệm. Cách đây vài tháng, tôi viết bài thứ hai để chống ma quỷ, lần này tôi chuẩn bị bằng một thời gian cầu nguyện trước khi viết vì tôi biết nó sẽ không để tôi và những người thân yêu của tôi yên. Tôi đặt mình dưới sự che chở của Đức Trinh Nữ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, và Sự Dữ đã nên cơn lốc đi qua chúng tôi. Sau lần thứ hai, tôi không còn dám nghĩ tới việc kình chống nó vì, quả thật, tôi nao núng. Nhưng có một lần, và tôi biết không phải do tình cờ, khi tham dự Thánh Lễ, tôi ngồi ngay sau một anh bạn trẻ mặc chiếc t-shirt đỏ có dòng chữ phía sau lưng Armed & Ready (Ep 6,10), như một hướng dẫn thiêng liêng cho tôi tìm lại sức mạnh tinh thần, và quyết định không bỏ cuộc. Tôi nói với người bạn năm xưa rằng tôi sẽ viết tiếp bài thứ ba chống lại Sự Dữ, và tôi biết lần này nó sẽ tấn công tôi bằng cách nào đó, lúc nào đó thì tôi chưa biết, nhưng tôi không thể vì sợ chết mà thinh lặng. Tôi nói đùa với chị bạn, lần thứ ba ma quỷ đã tấn công trực tiếp vào Job, thì tại sao nó lại chừa tôi, tôi xin chị ấy cầu nguyện cho tôi và “đừng ngạc nhiên nếu thấy điều gì đó xảy ra cho tôi”, tôi đã nói khi chào chị ra về. Tôi ăn chay và cầu nguyện, sẵn sàng để chiến đấu, một chút cảm nghiệm cùng với Thầy trong Vườn Dầu năm xưa đã có trong tâm hồn tôi.

Khi chồng tôi còn trên giường bệnh, một người bạn đã nói với tôi: You là tấm kiếng ở giữa chồng của you và Chúa; để ánh sáng và hơi ấm của Mặt Trời Công Chính chiếu được tới người chồng đang bất động, tấm kiếng đó phải thật sạch trong. Tôi nghe lời khuyên của chị, ngay tức khắc tôi nghĩ đến việc xưng tội. May mắn cho chúng tôi, lúc ấy bệnh viện còn có một linh mục tuyên uý. Tôi xưng tội rất thường xuyên, hầu như mỗi tuần, có khi chỉ vài ngày, tôi muốn tấm gương linh hồn tôi phải thật sạch trong, xứng đáng rước Chúa hằng ngày để cầu nguyện. Tôi yêu quý phép Giải Tội từ ngày ấy, đối với tôi, phép Giải Tội là cơ hội cho con người phàm hèn tham dự trực tiếp vào chương trình Cứu Độ của Thiên Chúa. Phép Giải Tội phục sinh con người do chính Đấng Phục Sinh đã thành lập cho nhân loại. Ơn Thánh Chúa tuôn đổ xuống tâm hồn tôi qua hai bí tích cực trọng - Phép Giải Tội và Phép Thánh Thể - cho linh hồn nhìn thấy được chính Đấng Cứu Thế, qua Chúa Giêsu Thánh Thể, đã hiện diện ngày đêm bên tôi, cùng chúng tôi chiến đấu chống Kẻ Thù quái ác đang ra sức tiêu diệt chúng tôi.

Phép lạ đã xảy ra, không phải như người ta thường nghĩ là chồng tôi sẽ bình phục, được sống thêm như lòng chúng tôi mong ước; nhưng chồng tôi đã chết sau nhiều tháng chống chọi với bệnh tật. Điều tôi hằng ghi nhớ trong lòng: Ngay buổi chiều thứ năm đó, lúc từ bệnh viện trở về nhà sau khi hôn vĩnh biệt thân xác lạnh giá của chồng, tôi đến quỳ trước bàn thờ trong nhà chuẩn bị tâm hồn để rước Chúa lần chót, vì từ ngày mai, tôi không có quyền được giữ Mình Thánh Chúa kề cận bên tôi suốt ngày đêm như hơn 100 ngày qua vì chồng tôi đã qua đời, tôi không còn lý do để được rước Mình Thánh Chúa cho chồng hằng ngày nữa theo lòng ao ước của anh. Khi mở nắp hộp đựng Mình Thánh Chúa, tôi ngạc nhiên đến sững sờ vì Mình Thánh Chúa còn nguyên vẹn nửa Bánh Thánh. Tới bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao, vì hằng ngày tôi cho chồng rước lễ chỉ một mẩu bánh nhỏ, bằng chiếc móng tay được bẻ ra từ Bánh Lễ mà phải lén y tá vì chồng tôi không được ăn bằng miệng. Vì thế, Mình Thánh Chúa bao giờ cũng méo mó vì những lần bẻ bánh bất kỳ, không tài nào tôi bẻ nửa chiếc Bánh nguyên vẹn như vậy, như một bằng chứng Chúa đã cất đi một nửa của chồng tôi, nửa còn lại này Ngài dành cho tôi. Lần thứ hai, khi tham dự Thánh Lễ đầu tiên sau ngày an táng chồng, với tâm hồn u sầu vô hạn, tôi cầu xin Chúa cho biết giờ này “chồng con đang ở đâu?!”. Khi lên rước lễ, tôi nghe một tiếng “rắc” nhỏ lúc cha vừa đặt Mình Thánh Chúa vào tay tôi. Nhìn xuống bàn tay, tôi thấy Mình Thánh Chúa đã bể ra một mảnh nhỏ, như chiếc móng tay, giống mẩu Bánh Thánh hằng ngày tôi vẫn trao cho chồng lúc anh còn trên giường bệnh. Từ ngày tôi được rước lễ vở lòng cho đến ngày hôm ấy, và từ ngày hôm ấy đến nay, chưa bao giờ Mình Thánh Chúa bể trên tay tôi như vậy. Tự dưng tôi hiểu lời đáp trả của Đấng Hằng Sống đang thực sự hiện diện trong Thánh Thể: “Cả chồng con và con đều đang ở trong tay Cha, tại sao con lại quá lo âu?” Ôi, với lòng tín thác, trông cậy và yêu mến thiết tha, linh hồn tôi đã nghe và hiểu được ngôn ngữ thiên đàng từ Đấng Hằng Hữu đầy yêu thương, Đấng không rời bỏ tôi trong cơn buồn sầu cùng cực. Từ ngày đó, Mình Thánh Chúa đối với tôi là nơi hiện diện thật sự của Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng Hằng Hữu đang Sống giữa chúng ta trong thế giới hôm nay, và mãi mãi như lời hứa: Thầy sẽ ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế.

Từ ngày đó, tôi cũng nhìn thấy rõ hơn sự chết của thân xác này không ảnh hưởng gì đến Sự Sống đời đời nơi Thiên Chúa; con người thật không chỉ giới hạn trong thân xác. Khi chồng tôi qua đời, cũng như bất cứ ai đã lìa trần trong Ơn Nghĩa Chúa là họ đang trở về với Chúa, Đấng là Sự Sống trong tình yêu thương và nhờ vào lòng yêu thương của Ngài, vì Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống (Lc 20,38). Tên thủ lĩnh thế gian đã quỷ quyệt lôi kéo con người bằng một đời sống vật chất sung túc đến độ người ta đã yêu mến nó, và nghĩ rằng Sự Sống chỉ có trong đời sống hiện tại mà thôi, chết là mất hết, chẳng còn gì, nên đã có người quá thất vọng khi mất người thân yêu dẫn đến lìa xa Chúa, như trường hợp thất vọng của người bạn tôi. Cả chồng con (kẻ đã chết) và con (người còn sống) đều đang ở trong tay Cha. Chúng tôi, cũng như tất cả chúng ta, đều đang ở trong Tay nhân lành của Đấng là Sự Sống, tất cả chúng ta đều đang Sống trong Sự Sống vô biên của Thiên Chúa, nếu chúng ta luôn luôn giữ được mối liên hệ mật thiết với Ngài. Đó là Sự Thật, chính Chúa Giêsu Kitô đã chỉ cho chúng ta qua lời của Ngài, qua cả cuộc đời đã Sống, đã Chết và đã Sống Lại của Ngài. Sự Chết mà tên thủ lĩnh độc ác đã mang vào thế gian đã không còn tác dụng nào trên những kẻ tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa và Đấng Cứu Thế: “Lòng anh em đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy” (Ga 14,1).

Trong Sự Sống vô biên, tôi nhìn lại đời sống này, trong cuộc đời này, nơi tôi đang sống, để nhận ra Thiên Chúa là Cha vô cùng yêu thương tất cả chúng ta, không trừ một ai vì Ngài là Đấng Tạo Thành đáng mến yêu, luôn luôn mong muốn chúng ta cũng được sống như Ngài. Vì những giới hạn làm con người thành thiển cận, đóng khung Sự Sống vô biên vào sự sống nơi này hay nơi khác, mà không nhận biết Sự Sống bắt nguồn bằng Sự Sống Lại (x. Ga 11,25). Cũng vì thiển cận, người ta đã giới hạn Phục Sinh mà không nhìn thấy Sự Sống Lại của con người do Đấng Phục Sinh mang đến cũng đã có ngay trên trần gian. Tình Yêu lớn lao của Đức Kitô đã chuộc lại Sự Sống cho con người bằng Máu Châu Báu của Ngài để mọi người đều có quyền Sống Lại trong Sự Sống mới, ngay hôm nay. Sự Sống vô cùng tốt đẹp và cũng vô biên vì Thiên Chúa, Đấng là Sự Sống, thiện hảo và vô biên. Tám Mối Phúc Thật là hiến chương Sự Sống, trong ấy Chúa Giêsu không nói gì đến điều cấm kỵ, Ngài chỉ chúc phúc, ai muốn sống hạnh phúc thật, bền vững, dài lâu thì cứ sống như vậy. Tám Mối Phúc Thật là hiến chương Tự Do của Đấng Thập Toàn, Đấng Phục Sinh, hoàn toàn trưởng thành trong Thiên Chúa, mà con người vẫn còn xa lắm mới đạt được nếu không nhờ Ơn Chúa trợ giúp và sự quyết tâm đi theo Ngài.

Tám Mối Phúc Thật không phải chỉ là Đường dẫn tới thiên đàng, nhưng thật sự là Đường Sống còn, Đường Phục Sinh cho nhân loại hôm nay. Giữa thế giới đầy biến động, khi sự huỷ diệt loài người đã nhìn thấy được như hôm nay, thì Tám Mối Phúc Thật là cách sống duy nhứt mà con người muốn sống còn phải từ bỏ lối sống cũ, theo đường lối thế gian, để trở về sống trong đường lối của Thiên Chúa mà Tám Mối Phúc Thật, Chúa Giêsu rao truyền, là bản chỉ nam cho con người muốn được sống phải đi theo. Đó là đường lối Cứu Độ của Thiên Chúa, 2.000 năm trước, Chúa Giêsu đã rao giảng với tất cả tâm huyết của Ngài, mà nhân loại vẫn thờ ơ, ngay cả trong thế giới hôm nay.

Lạy Chúa Giêsu, ngày xưa trên Thánh Giá, Chúa đã dâng lên Chúa Cha lời tín thác, thì hôm nay, trong đời sống này, con xin dâng lên Chúa lời tín thác của con: Lạy Cha, con xin dâng linh hồn và xác con trong tay Cha vì con biết trong Bàn Tay Nhân Lành của Cha, mọi sự sẽ nên tốt đẹp. Ôi, lạy Đấng Phục Sinh, chỉ có Chúa là Đấng làm cho loài người chúng con được sống lại, để được sống dồi dào trong Ơn Chúa. Lạy Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ chúng con, con tin tưởng nơi Ngài.

Kính chúc hành trình Mùa Chay Thánh dồi dào Ân Sủng để nhìn thấy con đường Cứu Độ của Chúa chúng ta, ngay trong thế giới hôm nay.

Mai Hoa



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét