Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

Một xu nợ cũng phải trả ở Luyện Ngục

[caption id="attachment_5262" align="aligncenter" width="499"] "Giêsu. Maria. Giuse. con mến yêu, xin cứu rỗi các Linh Hồn"[/caption]

Trước khi chết ai không trang trải nợ nần thật là một bất hạnh! Nếu kẻ nào không cố sức trả hết nợ, ắt phải ở Luyện Ngục cho đến khi đền hết nợ.

Chúa không sẵn lòng để cho những kẻ chỉ gây thiệt hại cho người khác được hưởng những sự cầu bầu.

Cả một kho truyện thuật lại các con nợ hiện hồn về để xin thanh toán các trái khoản mình đã mắc.

Cha Augustin d’Espinosa dòng Chúa Giêsu, đọc kinh này đến kinh nọ, luôn luôn bố thí, ăn chay, hãm xác để cứu giúp các đẳng Linh Hồn.

Chúa cho phép các Linh Hồn hiện về với ngài thường xuyên để cám ơn ngài hoặc xin ngài cầu nguyện.

Ngày kia, ngài thấy hiện về một người, ngài biết thật giàu có và hỏi ngài có nhận ra không.

Linh mục đáp: “Ồ, biết anh quá sá mà. Chính mình cho anh xưng tội trước khi anh chết mấy ngày”.

“Thưa Cha, đúng thế. Chúa cho phép con về xin cha làm nguôi công lý của Ngài. Con thì chịu, và hy vọng Cha không nỡ từ chối lời con hèn mọn. Để cha biết rõ hơn phải làm gì, xin cha vui lòng đi với con một hồi”.

Người quá cố cầm tay dắt cha đến một cái cầu xa thành phố một ít. Hai cha con đi chẳng nói chẳng rằng. Đến cầu, anh chàng biến mất một lúc và trở lại với một túi bạc kếch sù, rồi cả hai người cùng trở về dòng. Tại đây, người quá vãng trao bạc cho vị tu sĩ với một tấm giấy đã viết sẵn, chàng trình: “Thưa Cha, trong giấy đã kê rõ số bạc để cha trao cho người con còn nợ, cũng chỉ rõ những công việc cha bảo làm để giải phóng cho Linh Hồn con. Số tiền con dư, cha sẽ dùng làm những việc phúc thiện”.

Nói đoạn, người chết biến mất, và linh mục vội vàng đến trình cha bề trên. Tất cả các trái chủ được mời đến để nhận tiền. Kỳ dư dùng xin lễ cho anh ta.

Tám ngày thấm thoát trôi qua, người chết tái hiện với cha đang cầu nguyện. Anh chàng cám ơn cha đã hành động mau lẹ và đúng đắn, đầy lòng bác ái… nhất là các Thánh Lễ được dâng lên để giải thoát cho Linh Hồn anh.

Người mắc nợ phải băn khoăn lo lắng trả khi có thể được. Có người làm chúc thư bảo con cháu trả nợ. Khi còn sống họ hưởng cho sướng của cải kẻ khác. Họ giống như những con rắn ghê tởm kia, như những con rắn lục nọ, sau khi chết chẳng có giá trị gì, có chăng là cái nọc độc của chúng dùng để làm một vài vị thuốc. Ở trong hoả lò Luyện Ngục họ mới thấy sự khinh suất đáng tội đó. Cái gì người ta cho lúc sinh thời giá trị như vàng, cho lúc hấp hối giá trị như bạc, để phân chia sau khi chết chỉ còn giá trị như chì.

Lời nguyện:

Lạy Chúa, Kế Lệ Mẫn phạm tội trong nháy mắt. Nhưng để đền bù, biết bao bàng hoàng và lo âu phải chịu, biết bao công phu và thời giờ phải tốn. Và nhất là lâu dài biết bao năm tháng phải quằn quại trong Luyện Ngục!

Xin Chúa cho chúng con ý thức sâu sắc các sự việc đó để đừng bao giờ phạm tội, dù là một tội nhẹ, dù là một xu còn nợ.

Trích sách tháng các Linh Hồn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét