Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

Thật rõ ràng: tại cái miệng ba hoa

[caption id="attachment_4900" align="aligncenter" width="400"] Tội gì vạ nấy...[/caption]

Đức Cha Durand, Giám mụcToulouse hiến cho ta một gương đồng loại.

Ngài rất nhân đức, luôn luôn hãm xác, bao giờ cũng lo lắng thăng tiến trên đường thánh thiện.

Tuy nhiên, ngài có tật xấu là ít giữ miệng lưỡi. Khi còn là một tu sĩ thường, ngài quá vui trong lúc chuyện trò, hay bông đùa, hay kể truyện tiếu lâm. Cha bề trên cảnh báo ngài nhiều lần, bảo là những điều giỡn cợt đó không phù hợp với một Linh Mục và nếu không sửa chữa, sẽ bị phạt trong Luyện Ngục.

Cha Durand không mấy lưu ý đến lời cảnh giới đó, và, khi đã lên chức Giám Mục, vẫn tiếp tục chọc cười thiên hạ.

Khi ngài chết, ngài hiện về cùng một tu sĩ bạn, cha Séguin và nhờ xin bề trên cầu bầu cho ngài. Cha bề trên họp các tu sĩ lại và yêu cầu mọi người thinh lặng tuyệt đối, trong một tuần, để cho Linh Hồn ngài được siêu độ. Cả dòng đồng ý.

Tuy nhiên, có một tu sĩ nói một vài lời. Người quá cố hiện về và báo tin là vị tu sĩ đã nói đó làm mất hết công nghiệp làm thing của các bạn khác.

Vậy phải nín lặng một tuần khác và gia tăng lời cầu nguyện. Tuần cấm khẩu vừa dứt, Đức Cha Durand hiện về, mặt mày hớn hở trong phẩm phục Giáo triều, ngài hết lòng cảm ơn nhà dòng và báo tin Chúa đón nhận ngài vào Thiên Đàng ngay.

Lời nguyện:

 Lạy Chúa, xin cho chúng con biết chặn đứng cái lưỡi lại. Người ta nói là ba tấc lưỡi nhưng nó dài lắm. Xin cho chúng con nhớ mãi cái lưỡi trong ngụ ngôn Êđốp. Vì cái lưỡi có thể mang lại cho chúng con hào quang vinh phúc mà cũng có thể tha lửa châm mồi hoả ngục và Luyện Ngục đến mút mùa.

Trích sách tháng các Linh Hồn     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét