Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Đêm cuối năm - Sấp mình với Mẹ

Họ đang say sưa trống rỗng

Hỡi con, con hãy bắt đầu năm mới này với Mẹ bằng lời cầu nguyện.

Vào lúc này bao người đang đón mừng năm mới trong vui chơi mà phần lớn là trống rỗng và trái với phẩm giá của những người đã được Con Mẹ thương yêu và cứu chuộc!

 Những con cái đáng thương của Mẹ đang say sưa trống rỗng, họ bất hạnh chừng nào! 

Phần con, con hãy tỉnh thức, con hãy cầu nguyện cho họ. Với năm mới, thời gian quyết định đã gần: những biến cố vĩ đại đang chờ đợi các con.

Vì thế, hỡi con, con hãy bắt đầu năm mới bằng việc quỳ gối cầu nguyện với Mẹ.



Sấp mình với Mẹ

Các con yêu dấu, hãy tỉnh thức với Mẹ để cầu nguyện và để tĩnh tâm.

Hãy dùng những giờ cuối cùng năm này, năm đánh dấu những biến cố quan trọng và nặng nề, vì định mệnh của nhân loại. 

Hãy phủ phục với Mẹ trong hành vi thờ lạy thẳm sâu trước Thánh Thể Chúa Giêsu. Người hiện diện thực sự giữa các con trong Thánh Thể,

để tỏ ra tình yêu đối với các con trên trái đất,

soi sáng bước đường các con đi,

an ủi  khi các con mệt mỏi,

xức dầu thơm vết thương các con,

là niềm vui trong những đau buồn,

là bình an trong những lo âu,

là bình minh mở đầu ngày mới cho con người sinh sống.

Hãy phủ phục với Mẹ trong hành vi tạ ơn sốt sắng, vì tất cả những ơn lành đã ban xuống cho các con do Tình Yêu và sự Quan Phòng săn sóc của Cha các con trên Trời.

Chính là Cha các con đã sắp đặt mọi giây phút trong cuộc đời các con như để biểu lộ Tình Yêu và Lòng Thương Xót thần linh của Người. Các con đang sống trong thời buổi thực hiện kế hoạch lớn lao của Người. Ngay cả khi các con xa lánh Người, Người vẫnkhông bao giờ bỏ các con, nhưng sửa soạn, chờ đợi, và đem các con hoàn toàn trở về với Người.

Lòng Thương Xót thần linh của Người như sương mát trên trời mưa xuống làm cho trái đất quá khô cằn này trở nên màu mỡ, và làm cho sa mạc các con đang sống nở bông thánh thiện và đầy sức sống. 

Các con sống vào thời mà phép lạ của Lòng Thương Xót Chúa đang diễn ra cho mọi người.

Hãy coi nhân loại sa ngã và bị thương tích, bị rách nát và thất bại, đe dọa và hoạn nạn, bệnh tật và dãy chết. Tự mình, thế giới không thể chỗi dậy được, trừ khi Lòng Thương Xót vĩ đại nâng nó dậy. 

Thời giờ đã đến, khi Cha trên trời sẽ giơ tay nâng lên và cứu vớt khỏi sự dữ, Người sẽ chữa lành và đem nó về vườn vui vẻ.  

 Hãy phủ phục với Mẹ trong hành vi đền tạ, vì những xúc phạm vô vàn, đã phạm đến Thánh Thần của Chúa Cha và Chúa Con.

Người kêu gào trong các con bằng những tiếng kêu gào thống thiết.

Biết bao tội ác vẫn phạm hằng ngày trên thế giới.

Luật của Thiên Chúa vẫn bị xúc phạm công khai.

Danh Thánh Người bị phạm thượng.

Ngày của Người bị tục hóa.

Giá trị của sự sống không còn được tôn trọng.

Số thai nhi bị phá cứ tăng lên mãi mãi. Họ giết người và phạm tội ác, ghen ghét và bạo động lan tràn. Chiến tranh tàn bạo và đẫm máu đột nhiên bùng nổ, đe dọa nền hòa bình toàn nhân loại.

 Thời nay, có biết bao nhiêu tội phạm chống lại Chúa Thánh Thần.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện, với lòng khiêm tốn và tin cậy, nài xin ơn Chúa Thánh Thần ban xuống như sương mát, để tẩy rửa trái đất và đổi mới cả địa cầu.

Đừng dùng những giờ cuối cùng của năm này trong ồn ào và lãng phí.

 Hãy phủ phục với Mẹ trong sự cầu nguyện và thờ lạy, tạ ơn và đền tạ để xin Chúa Cha, Chúa Con, Chúa Thánh Thần rút ngắn thời gian thử thách lớn lao mà các con đang sống, để đi vào kỷ nguyên mới đang chờ các con.

(Trích sách To The Priests Our Lady's Beloved Sons)


Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Ngừa Thai Phá Thai


[audio http://dl.dropbox.com/u/25665795/ThoatThai__th.mp3]


Hôn Nhân: Yêu Thương Sự Sống


Hiện tượng ngừa thai phá thai có thể xẩy ra ngoài đời sống hôn nhân gia đình, như trường hợp tiền hôn hậu thú, gian dâm hay ngoại tình v.v. Đó là lý do, vào ngày 4/6/2002, Ủy Ban của Quốc Hội Âu Châu về Quyền Lợi Nữ Giới và Các Cơ Hội Bình Đẳng đã chấp nhận văn kiện “Sức Khỏe Cùng Các Quyền Lợi Về Tính Dục và Sinh Sản” ở số phiếu 21-11 với 4 phiếu trắng. Theo bản dự thảo này, khoản 11 chủ trương “để bảo toàn sức khỏe cùng với quyền lợi của nữ giới thì vấn đề phá thai cần phải được pháp chế, an toàn và thuận tiện cho tất cả mọi người”. Ở khoản 8 và 12, bản dự thảo tỏ ra muốn nhắm đến việc pháp chế việc phá thai nơi các nước hội viên thuộc Khối Hiệp Nhất Âu Châu.

Tuy nhiên, vấn đề ngừa thai phá thai thực sự là và chính yếu là vấn đề của đời sống hôn nhân gia đình. Bởi thế ngày nay người ta mới dùng từ ngữ Family Planning, một thành ngữ được dịch sang tiếng Việt là Chương Trình Kế Hoạch Hóa Gia Đình. Đúng thế, ngừa thai phá thai không phải chỉ là vấn đề giải quyết trách nhiệm của tác động tình dục theo phái tính, mà là vấn đề trực tiếp liên quan đến đời sống hôn nhân gia đình.

Bởi vì, nếu không có đời sống hôn nhân gia đình thì con người cũng không cần phải có phái tính, không cần phải có tình dục. Chẳng khác gì trường hợp nếu tôi không phải là người mẹ thì tôi cũng không phải là đàn bà và không bao giờ sẽ là phụ nữ, tức tôi không cần có những yếu tố tâm sinh thể lý của một người làm mẹ và để làm mẹ. Nếu làm phụ nữ tức là có ơn gọi làm mẹ và là điều kiện để làm mẹ thế nào thì phái tính cũng là yếu tố đưa đến cơ cấu hôn nhân và tình dục cũng là yếu tố phát sinh sự sống gia đình như thế.

Vậy chúng ta hãy tìm hiểu xem vấn đề ngừa thai và phá thai liên quan thế nào đến đời sống hôn nhân gia đình.

Đó là lý do, theo định luật tự nhiên, một định luật đã được bẩm sinh nơi con người được dựng nên có đôi, có nam có nữ, trở thành bản năng và xu hướng nơi mỗi một con người nam nữ, khiến họ không thể không hướng về nhau và tìm kiếm nhau. Đến khi gặp nhau rồi thì tình yêu sẽ thắt kết hai con người nam nữ có duyên phận ấy lại với nhau, chặt chẽ đến nỗi họ không còn là mình nữa, mà là một thân thể, một thân thể có khả năng phát sinh sự sống, một thân thể có khả năng trổ sinh hoa trái của tình yêu phái tính. Chính vì tình yêu phái tính tự bản chất có hấp lực làm cho hai con người nam nữ nên một thân thể với nhau như thế, thuộc về nhau như thế, đến nỗi, có thể làm phát sinh sự sống, phát sinh một con người mới hết sức cao quí như thế, mà tình yêu phái tính này mới cần phải được hợp thức hóa bằng cơ cấu hôn nhân, và mới cần phải được thể hiện bằng đời sống gia đình.

Tuy nhiên, không phải vì thế mà hôn nhân là cơ cấu ràng buộc tình yêu phái tính mà là giao ước của tình yêu phái tính. Và chính vì hôn nhân là giao ước của tình yêu phái tính mà gia đình mới thực sự là trung tâm yêu thương và sự sống, đến nỗi, tất cả những gì đi ngược lại với bản chất làm nên đời sống gia đình là yêu thương và sự sống này, như ly dị và phá thai, đều là những gì phi nhân bản và phản nhân bản, nếu không muốn nói đều là những gì phá hoại mối hiệp thông của xã hội là hôn nhân và hủy hoại nền tảng của xã hội là gia đình.

Phá Thai: Hành Động Tội Ác

Riêng về vấn đề phá thai ở đây, theo nguyên tắc luân lý phổ quát, dù thực hiện bởi bất cứ lý do nào, và dù lý do ấy có chính đáng mấy đi nữa, như trường hợp người mẹ bị hiếp, hay trường hợp người con bị tật nguyền, cũng đều là một hành động tội ác, hành động phi luân thường đạo lý. Tại sao?

Tại vì sự sống là do Trời mà có chứ không phải do con người tạo nên, phái tính chỉ là phương tiện và tác động tình dục chỉ là phương thế có thể làm phát sinh sự sống mà thôi. Vì sự sống do Trời chứ không phải bởi người mà con người không có tuyệt đối quyền sinh sát trên sự sống, dù sự sống đó từ đâu mà tới, như từ một cuộc hãm hiếp, hay sự sống đó có thế nào chăng nữa, như bị khuyết tật. Một sự sống xuất hiện hoàn toàn ngoài ý muốn và trái với ý muốn của tác nhân phái tính hay của tác nhân vợ chồng như thế lại càng chứng tỏ nó bởi Trời hơn là bởi người, và sự sống vô tội ấy lại càng đáng thương, sự sống tội nghiệp ấy lại càng cần phải được bảo vệ và chăm sóc hơn nữa, thay vì bị thai mẫu phũ phàng ác độc tẩy chay, vì bà cho rằng bà có quyền pro choice trên thân xác bà, cũng như vì thai nhi bấy giờ chưa hoàn toàn thành người.

Trước hết, nếu bảo rằng thai mẫu có quyền phá thai vì bà có quyền trên thân xác bà, thì chẳng khác gì bà cho rằng tôi có toàn quyền trên thân xác của tôi, tôi muốn làm gì thì làm, không ai có quyền cấm tôi, nhất là quyền này đã được luật pháp công nhận và cho phép sử dụng.

Xin thưa: Vì con người chung sống với nhau trong một cộng đồng xã hội, nên nói về quyền lợi hay nói đến luật pháp là phải nói đến công ích, nói đến ích chung của tất cả mọi người trong cộng đồng xã hội chứ không phải của riêng cá nhân nào hay phái nhóm nào. Bởi thế, bất cứ quyền lợi nào hay luật pháp nào tự bản chất hay có mục đích hoàn toàn phản trái với hay tác hại tới công ích đều là những quyền bất công hay những luật pháp bất chính.

Quyền quản lý nhân dân của Nhà Nước dưới chế độ Cộng Sản, hay quyền phá thai của người mẹ trong xã hội tư bản là những trường hợp điển hình. Ai sử dụng những thứ quyền pro choice này thì chẳng khác gì họ đang sống theo một thứ luật rừng, “jungle law”, một thứ luật mạnh được yếu thua, một thứ luật cá lớn nuốt cá bé, một thứ luật cho phép chính quyền đàn áp dân chúng, mẹ ăn thịt con v.v.

Sau nữa, nếu bảo rằng tôi chỉ loại bỏ đi khỏi bụng tôi một cái mầm thai chưa thành hình người, hay chỉ mới là một cục thịt vậy thôi, thì đâu phải là giết người, nên đâu có tội lỗi gì.

Xin thưa: con người đã là người ngay từ khi mới được thụ thai trong lòng thai mẫu, chứ không phải đợi cho tới khi hoàn toàn thành hình thù con người. Bởi vì, nếu không phải “LÀ NGƯỜI” ngay từ giây phút đầu tiên thì hình thể ấy sẽ không bao giờ và không thể nào thành hình thù con người được cả. Nghĩa là con người trước hết phải ‘LÀ NGƯỜI” đã rồi mới “LÀM NGƯỜI”, mới ‘THÀNH NGƯỜI”, dưới hình thù của một con người. Vậy nếu một khi con người đã “LÀ NGƯỜI” ngay từ giây phút đầu tiên trong lòng mẹ thì phá thai không phải là giết  “NGƯỜI” hay sao? Giọt huyết nhục nguyên khởi được gọi là mầm thai ấy, hay bào thai còn non chưa thành hình người ấy, tự bản chất của nó chính là một con người thực sự, và vì là một con người thực sự, chứ không phải là một con vật, mà cái mầm thai hay bào thai ấy mới từ từ thành hình thù con người.

Nếu bảo rằng tôi chỉ uống thuốc sau khi giao hợp (morning pill) để ngừa thai chứ tôi đâu có phá thai, thì chẳng lẽ tôi không có quyền làm điều này hay sao, và cũng có tội như thực hiện việc phá thai hay sao?

Xin thưa: nếu tình dục và xác thịt theo khả năng tự nhiên là để sinh sản, thì ngừa thai sau khi giao hợp tức là giao hợp chỉ để tìm thỏa mãn nhu cầu tình dục mà thôi, nghĩa là tác động giao hợp hoàn toàn phản với mục đích của tình dục và xác thịt vốn hướng đến sự sống, tức phản với lề luật tự nhiên, không xứng hợp với nhân phẩm và luân thường đạo lý.

Theo đường lối này, đường lối chỉ hưởng thụ mà không phục vụ này, thì không phải chỉ có trường hợp uống thuốc ngừa thai sau khi giao hợp mới phản luân thường đạo lý và nhân phẩm của con người, mà cả việc uống thuốc trước khi giao hợp, hay sử dụng bất cứ một phương tiện nhân tạo nào khác để ngừa thai, như cắt cột buồng trứng nơi phái nữ, hay dùng bọc cao su hoặc buộc ống dẫn tinh nơi phái nam, cũng đều tỏ ra cho thấy con người chỉ tìm hưởng thụ tình dục hơn là phục vụ sự sống con người.

Nói như thế không có nghĩa là khi về già, không còn sinh nở được nữa, không còn sinh lực để phục vụ sự sống nữa, thì vợ chồng không được giao hợp với nhau, trái lại, vì tình yêu hôn nhân là một tình yêu thủy chung trọn đời, mà vợ chồng vẫn phải tỏ ra những cử chỉ gắn bó với nhau, những cử chỉ trở nên một thân mình, thể hiện mật thiết nhất là việc giao hợp vợ chồng.


Ngừa Thai: Phương Pháp Tự Nhiên

 Thật ra, nếu việc giao hợp vợ chồng thực sự là tác động thể hiện tình yêu mật thiết nhất và sống động nhất của họ thì làm sao có thể xẩy ra vấn đề ngừa thai nhân tạo, cùng lắm chỉ có vấn đề ngừa thai tự nhiên mà thôi? Tại sao?

Tại vì người ta chỉ vì yêu nhau mà thực hiện những tác động nên một thân thể, chứ không phải chỉ vì bị thúc đẩy bởi tình dục không thể kiềm chế, hay chỉ vì bởi nhu cầu sinh lý không thể nén nhịn. Chính vì việc giao hợp vợ chồng là tác động thể hiện tình yêu chân chính mà vợ chồng mới có thể làm chủ mình, mới tỏ ra tôn trọng lẫn nhau, không biến thân xác của nhau thành một thứ đồ vật cho mình thỏa mãn, mới không tìm đến với nhau trong những lúc không thích hợp, như khi vợ mệt mỏi, chồng đau yếu, nhất là vào thời kỳ vợ có thể thụ thai trong khi hai vợ chồng lại chưa muốn có con hay đã có đủ con v.v.

Cũng chính vì tác động sinh lý vợ chồng được chi phối bởi tình yêu hôn nhân chân chính lẫn cao thượng như thế mà đôi khi dự định ngừa thai của họ không xẩy ra như ý muốn, họ vẫn chấp nhận hoa trái phát sinh từ tình yêu hôn nhân của họ, chứ không phá thai để hủy diệt nó đi như một cái gì ghê tởm sau những giây phút chung đụng xác thịt theo đòi hỏi của tình dục.

Người ta thường đặt vấn đề là phương pháp ngừa thai tự nhiên không được chính xác, nhất là đối với trường hợp của những người vợ có kinh nguyệt trồi sụt không đều, vì kinh nguyệt nơi người vợ là yếu tố chính yếu và quyết liệt nhất để căn cứ vào đó mà kiêng cữ giữ mình. Tuy nhiên, vấn đề ở đây là người ta có muốn sử dụng phương pháp này hay chăng, chứ không phải vấn đề chính xác của phương pháp. Bởi vì, nhờ những phát minh về kỹ thuật ngày nay, người ta có thể sử dụng những dụng cụ để đo biết được thời kỳ trứng rụng nơi thân thể người nữ.

Tại sao người ta chịu khó nhớ uống thuốc ngừa thai hằng ngày, hay cảm thấy khó chịu gây ra bởi những phương pháp ngừa thai nhân tạo khác, như bởi việc đặt vòng xoắn, v.v. để tránh có con, mà người ta lại không chịu khó để ý gì đến những biến chuyển nơi thân thể của mình để thực hiện việc ngừa thai tự nhiên, một tác động chẳng những xứng hợp với nhân phẩm của con người mà còn vừa đỡ tác hại về thể lý vì không phản với tự nhiên?

Tuy nhiên, kể cả trường hợp người ta không muốn bận tâm đến việc đo kiểm tình hình biến chuyển thân thể nữ giới đi nữa, họ cũng có thể căn cứ vào dấu hiệu chất nhờn của họ. Bởi vì, chất này được tiết ra từ thân thể phụ nữ không phải là không có mục đích, nếu không muốn nói là có ba công dụng, công dụng thứ nhất là để nuôi trứng, công dụng thứ hai là để kích thích sinh dục nơi người phụ nữ, và công dụng thứ ba là để giúp cho việc giao hợp được dễ dàng hơn.

Vậy, bất cứ khi nào người vợ cảm thấy gần tiết ra hay đang tiết ra chất nhờn báo hiệu có thể rụng trứng này thì, nếu muốn ngừa thai tự nhiên, chính họ phải tự hãm mình, đừng sát lại gần chồng trong những lúc ngứa ngáy ấy, hay có những cử chỉ làm cho chồng bị kích thích khó cầm mình. Phần người chồng, một khi biết được sự kiện này, cũng phải kiềm chế mình, đừng ve vuốt hay gần gũi vợ.

Ngừa thai tự nhiên thật là một phương pháp hết sức khó khăn, chính vì thế người ta mới không làm được, mới phải dùng đến những phương pháp nhân tạo.

Sinh Lực: Con Người Văn Minh

Con người văn minh đầy quyền lực về kỹ thuật ngày nay không ngờ lại yếu đuối hơn bao giờ hết, lệ thuộc hơn bao giờ hết. Họ không thể dùng sức tự nhiên để làm được những gì họ muốn, mà toàn phải nhờ đến những phương tiện kỹ thuật. Họ biết được ăn uống những thứ này thứ kia thì tăng độ mỡ, tăng áp huyết máu v.v. thế mà họ vẫn cứ ăn, không cầm được mình, vì họ thấy rằng, nếu có bị cao mỡ thì đã có các thứ máy tập thể dục.

Thế nhưng, thực tế cho thấy, phòng bệnh hơn chữa bệnh, việc tập thể dục cũng chỉ là phương pháp trị liệu mà thôi, nếu không chịu kiêng cữ thì việc tập thể dục sẽ được biến thành phương pháp “mửa ra để ăn tiếp”, tức để có thể tiếp tục ăn những thứ mình thích, mình thèm, cho đến khi đùng một cái bị stroke, bị xốc, bị liệt v.v. Trong việc ngừa thai cũng vậy, người ta còn yếu đuối hơn nữa, ở chỗ, thị trường đầy những thuốc ngừa thai, những dụng cụ ngừa thai nhân tạo, thế mà họ vẫn có thai, đến nỗi phải đi đến chỗ phá thai, đến chỗ giết người.

Chưa hết, thậm chí con người ngày nay khi tìm kiếm và hoan hưởng cực lạc xác thịt cũng không sung sướng gì, cũng vẫn chẳng những nơm nớp lo sợ mình có bầu, mà còn lo sợ bị AIDS là hội chứng liệt kháng nữa. Do đó, có thể nói đa số nữ giới Âu Mỹ ngày nào cũng phải để ý uống thuốc ngừa thai, và phần không nhỏ nam giới cũng phải có sẵn bao cao su trong túi.

Có thể nói kỹ thuật chính là cứu tinh của con người văn minh yêu cuồng sống vội ngày nay. Một xã hội văn minh vật chất mà cứ lo sợ đủ thứ như vậy thì còn gì là hạnh phúc nữa. Trước khi lấy nhau thì lo sợ ly dị, nên phải làm giấy chứng nhận của cải tiền hôn của mình, để có gì xẩy ra thì chỉ mất người chứ không mất của. Trước khi làm tình thì lo sợ có thai, lo sợ bị bệnh, lo sợ những gì được sử dụng để ngừa thai hay ngừa bệnh không được an toàn v.v.

Tiếc thay, vì kỹ thuật lại là sản phẩm do bàn tay bất toàn của con người làm ra, do đó, nó chẳng những không cứu được con người, mà còn tác hại con người nữa, vì con người đã đi ngược chiều với luật tự nhiên, nên đã bị xẩy ra những vụ accident đụng độ hết sức thảm não.

Như Hội Chứng Liệt Kháng AIDS được thống kê cho biết thường xẩy ra nơi thành phần đồng tính. Ngoài ra, theo một số tài liệu tiết lộ đã từng bị thị trường pro choice giấu nhẹm đi, thì người đàn bà uống thuốc ngừa thai dễ bị ung thư ngực. Hay bao cao su vì có thể thẩm thấu như da người nên cũng vẫn không an toàn v.v.

Mạng điện toán toàn cầu Zenit hôm Thứ Năm 27/6/2002 cho biết, Tổ Chức Liên Hiệp Quốc vừa tiết lộ cho biết những nỗ lực hồ hởi trong việc sử dụng bao cao su - condoms để ngăn chặn hội chứng liệt kháng AIDS đã không thành công. Thật vậy, sau khi đã phân tích kỹ lưỡng các dữ kiện thu thập được từ các quốc gia phát triển, Phân Bộ Về Dân Số của Liên Hiệp Quốc Ngành Kinh Tế và Xã Hội Vụ đã kết luận rằng tình trạng thuận lợi của các thứ bao cao su đã không thay đổi được gì cho lắm nơi tác động dục tính của con người ta. Bản tường trình mới này mang tựa đề “Khuẩn Liệt Kháng HIV hay Hội Chứng Liệt Kháng AIDS, Nhận Thức và Tác Hành”, trong đó Phân Bộ Về Dân Số cho biết: “Qua nhiều năm tháng nay, bao cao su vẫn không trở thành thông dụng nơi các cặp vợ chồng”. Bản tường trình cho biết thêm chi tiết là chỉ có “một số tỉ lệ nhỏ bắt đầu sử dụng bao cao su để tránh việc truyền khuẩn liệt kháng HIV mà thôi. Không đầy 8% phụ nữ ở tất cả các quốc gia được thăm dò cho biết họ đã thay đổi tác hành sinh lý nhờ việc sử dụng bao cao su. Trong số phụ nữ lập gia đình thì tỉ lệ này lại càng thấp hơn nữa”.

Theo tôi, con người có nhiều lý do trong việc không sử dụng bao cao su này, một là vì không kịp tung chưởng khi lên cơn, hai là không tin tưởng công dụng của nó cho lắm, ba là không được hết cỡ tự nhiên cực lạc v.v.

Thế nhưng, vấn đề ở đây là, nếu con người không tự tin nơi mình, không thật nên một thân thể với nhau bằng một tình yêu chân chính và cao thượng, xứng hợp với nhân phẩm con người, thì con người vẫn không thể nào thoát được nạn ngừa thai và phá thai, một dấu chứng cho thấy con người văn minh ngày nay đang tự diệt mình, chẳng những tự diệt thân thể mình bằng việc ngừa thai, mà còn tự diệt sinh lực của mình bằng việc phá thai, sát hại sự sống, mầm mống của tương lai xã hội loài người.

Sưu tầm

Hài Nhi Giêsu Xuất Hiện Nơi Bánh Thánh


Câu chuyện xảy ra vào năm 1115 tại thành phố Soissons, thuộc quậnAisne(Đông Bắc Pháp) và do Linh Mục Guibert, Cha Sở giáo xứ Nogent kể lại.


Chúa Nhật Phục Sinh năm 1115, một bà mẹ trẻ Công Giáo khi đi tham dự Thánh Lễ đem theo bé trai khoảng 5,6 tuổi. Cậu bé còn quá nhỏ để có thể hiểu và theo dõi các nghi thức Phụng Vụ. Thế nhưng, không hiểu tại sao cậu bé cứ tò mò nhìm chăm chú lên bàn thờ, nơi vị Linh Mục đang dâng Thánh Lễ.

Sau khi Truyền Phép, vị Linh Mục giơ cao Bánh Thánh cho mọi người thờ lạy. Bầu khí vừa im lặng vừa trang nghiêm. Vậy mà cậu bé không hề tỏ ra nhút nhát trước sự hiện diện của vô số người. Cậu bé cầm tay mẹ lay mạnh và nói lớn:

- Mẹ ơi, Mẹ xem kìa, Hài Nhi trong tay Cha Sở đang giơ cao đẹp quá!

Vừa nói cậu bé vừa tỏ ra vui sướng vì quang cảnh được chiêm ngắm. Bà mẹ không trông thấy gì nên ra lệnh cho cậu bé phải giữ thinh lặng. Nhưng cậu bé cứ tiếp tục la lớn tiếng và tỏ lộ nét hân hoan. Khi vị Linh Mục đặt Mình Thánh Chúa xuống và lấy Khăn Thánh phủ lên, thì cậu bé lại nói lớn tiếng:

- Mẹ thấy không, Cha Sở che khuất Hài Nhi với chiếc khăn trắng!

Câu nói và nét mặt hớn hở của cậu bé gây xúc động nơi các giáo dân tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật Phục Sinh năm đó. Mọi người thầm hiểu rằng để chiêm ngắm những kỳ công của THIÊN CHÚA cần phải có một tâm lòng ngây thơ trong trắng của trẻ thơ .. Trong khi người lớn - đặc biệt những người quá nặng lòng dính bén với của cải vật chất đời này, tách rời lý trí khỏi Đức Tin Công Giáo - thì khó lòng nhận ra ánh sáng THIÊN CHÚA mặc khải.

Phép Lạ Thánh Thể thứ hai cũng xảy ra tại Pháp vào năm 1180. Đức Chúa GIÊSU Hài Nhi tỏ lộ qua Bánh Thánh khi vị Linh Mục giơ cao cho giáo dân thờ lạy sau khi Truyền Phép. Thế nhưng lần này Đức Chúa GIÊSU Hài Nhi tỏ hiện với một Vì Vua. Vị Vua này mặc dầu sống trên nhung lụa và thực thi uy quyền, vẫn giữ nguyên tâm lòng ngây thơ trong trắng. Đó là Vua Philippe-Auguste (1165-1223). Vua Philippe-Auguste trị vì nước Pháp trong vòng 43 năm.

Lên ngôi nối nghiệp vua cha là Louis VII (1120-1180) khi mới bước vào tuổi 16, Vua Philippe-Auguste đã biết dung hòa giữa một cuộc sống tráng lệ nơi hoàng cung với cuộc đời một tín hữu Công Giáo chân chính.

Một thời gian ngắn sau khi đăng quang vào năm 1180 Vua Philippe-Auguste tham dự Thánh Lễ tại lâu đài Saint-Léger. THIÊN CHÚA muốn thưởng công vị vua trẻ tuổi nhân ái nên tỏ lộ cùng vua dưới hình Hài Nhi. Khi vị Linh Mục giơ cao Mình Thánh Chúa cho mọi người thờ lạy sau khi đọc Lời Truyền Phép, Vua Philippe-Auguste trông thấy rõ ràng hình ảnh Hài Nhi GIÊSU sáng ngời tuyệt đẹp, xuất hiện giữa đôi tay vị Linh Mục. Chung quanh Hài Nhi GIÊSU có đông đảo các Thánh Thiên Thần sẵn sàng thờ lạy và phục dịch Đấng là Vua các Vua.

Trước quang cảnh tuyệt dịu, Vua Philippe-Auguste vội sấp mình thờ lạy Hài Nhi GIÊSU Thánh Thể. Nhà Vua chỉ biết khiêm tốn hết lòng cảm tạ THIÊN CHÚA thương ban cho mình một ân huệ trọng đại dường ấy.

"... Trong đêm bị nộp, Đức Chúa GIÊSU cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng tạ ơn, rồi bẻ ra và nói: ”Anh em hãy nhận lấy mà ăn,  vì đây là Mình Thầy, hiến tế vì anh em; anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy”. Cũng thế, cuối bữa ăn, Người nâng chén và nói: ”Đây là Chén Máu Thầy, Máu đổ ra để lập Giao Ước Mới; mỗi khi uống, anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy”. Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết. Vì thế, bất cứ ai ăn Bánh hay uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Thánh Chúa” (Côrintô 11,23-27).

(P. Eugène COUET, ”Les Miracles Historiques du Saint Sacrement”, Éditions D.F.T, Réédition 1998, trang 15-19)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

Thinh lặng suy gẫm trước máng cỏ


Trong những ngày mùa Giáng sinh,

Trước hang đá, nhìn vào con trẻ nằm chơ vơ trong máng cỏ, tôi ngậm ngùi tự hỏi: đây là Chúa Trời sao?


Chúa Trời quyền phép cơ mà? Ngài dựng nên trời đất muôn vật chỉ bằng một lời đơn sơ:

" hãy có...", liền có mọi vật như Người muốn. Vạn vật trong trời đất là của Người, sao bây giờ Người chọn nơi hang đá khó nghèo, sinh ra trong mùa Đông rét mướt...ôi nhiệm mầu...

Sao Chúa không chọn con đường khác, dù là để chữa tội trần gian.

Sao lại con đường nghèo khổ,

Nghèo không có nơi trọ qua đêm,

Nghèo trong nắm cơm nguội cho cha mẹ, bụng đang đói cồn cào, lạnh lẽo, giá buốt, bơ vơ, ngậm ngùi?

Nghèo trong hang bò hôi thối, trống trải, gió rít giữa cánh đồng,

Nghèo khi vội vã chạy trốn đang lục lạo, la hét, đuổi bắt Hài nhi mới sinh đang run cầm cập trong tuyết rơi,

Nghèo không nhà cửa, cơm ăn, việc làm, xa lạ nơi đất khách Ai cập,

Nghèo trong nhà Nagiaret,

Nghèo khi đi giảng đạo, bữa có bữa không, bị chê là ham ăn...

Nghèo trên thập giá không manh áo che thân, không người bênh đỡ...

Nghèo sau khi chết, phải đi mượn nơi chôn...

Và bây giờ vẫn còn nghèo trong Thánh Thể...bị khinh thường, bỏ quên, bạc bẽo.

Ôi, Con Thiên Chúa cao sang...suốt đời là nghèo, là thánh giá và tử đạo...

Còn tôi? tôi không cam lòng chịu nghèo, chịu khổ vì phần rỗi tôi sao?.

Nếu có con đường khác thì Chúa đã chọn cho tôi rồi.

***


"Chúa đã tạo dựng nên thế giới, cho cây rừng mọc lên cung cấp gỗ thánh giá.

Chúa đã dựng nên và bảo tồn bụi gai, để gai nhọn trở thành triều thiên vương quyền Ngài.

Chúa đã chôn sắt trong lòng đất, để quân dữ lấy làm đinh chọc chân tay Chúa.

Ôi màu nhiệm tình yêu khôn tả,

Chúa cho chim trời tổ ấm,

Cho muông thú rừng rậm,

Cho loài người cung điện nguy nga,

Cho bác thợ căn nhà,

Cho bé sơ sinh chiếc nôi,

Cho cụ già nơi an giấc,

Nhưng khi Ngài tới thăm trái đất, trái đất hắt  hủi Ngài, không dành chỗ cho Ngài trong nhà trọ.

Này chính giữa đêm đông giá buốt Ngài đã đến với nhân loại, nhưng nhân loại vô tâm không nhận ra Ngài.

- Còn hôm nay?

Thế giới cần sưởi ấm,

và chỉ có TÌNH YÊU  mới cứu nổi thế giới.

- Trong thời đại này, người ta hoặc là ánh sáng hay không là gì hết. Không có chỗ tầm thường".

Sưu tầm

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Những vị thánh vô danh


Có một vị thánh nọ thánh thiện đến độ, không hề dám có ý nghĩ rằng mình là một con người thánh thiện.


Ngày kia, một thiên thần đến nói với ngài: "Chúa sai tôi đến gặp ngài. Ngài hãy xin bất cứ điều gì ngài muốn. Chúa sẽ ban cho ngài. Vậy ngài có muốn được ơn chữa bệnh không?"

Vị thánh trả lời: "Không. Thà để cho chính Chúa chữa trị thì tốt hơn". Vị sứ thần đề nghị điều khác: "Ngài có muốn đem những người tội lỗi trở về đường công chính không?"

Vị thánh cũng lắc đầu từ chối: "Không. Cải hóa tâm hồn không phải là việc của tôi. Ðó là công việc của các thiên thần". Vị sứ giả của Chúa mới gợi ý thêm: "Ngài có muốn trở thành một mẫu gương để thiên hạ luôn đến để bắt chước không?"

Vị thánh cũng khiêm tốn trả lời: "Không. Bởi vì làm như thế tôi sẽ trở thành trung tâm thu hút sự chú ý". Thiên thần mới hỏi: "Vậy thì ngài mong muốn điều gì?". Vị thánh trả lời: "Ơn Chúa, có ơn chúa, đó là điều tôi hằng khao khát".

Vị thiên thần được Chúa sai đến vẫn chưa chịu bỏ cuộc, nên đề nghị lần cuối cùng: "Ngài phải xin một phép lạ. Nếu không tôi đành phải để phép lạ xảy ra vậy". Vị thánh của chúng ta đành phải ưng thuận: "Vậy thì tôi xin điều này: ước gì mọi việc thiện được thực thi qua tôi mà tôi không hề hay biết". Thế là để cho lời ước của vị thánh thành sự thật, Thiên Chúa ban cho cái bóng phía sau của ngài được mọi thứ quyền năng. Nơi nào có cái bóng ngài đi qua, thì nơi đó, người bệnh được lành, đất đai trở thành phì nhiêu, nguồn suối phát sinh sự sống, niềm vui trở lại trên những khuôn mặt sầu khổ.

Nhưng vị thánh không hề hay biết điều đó, vì dân chúng chú ý đến cái bóng đến độ quên hẳn con người.

***


Hôm nay Giáo Hội kính nhớ các thánh anh hài, những vị thánh đã chết vì Ðức Kitô mà cũng không hề hay biết rằng mình phải chết vì Ngài. Các trẻ em ấy là kiểu mẫu của không biết bao nhiêu vị thánh vô danh.
Có những Mẹ Têrêxa Calcutta, những linh mục Pierre mà thế giới không ngừng nhắc đến, nhưng cũng có không biết bao nhiêu những người cha, người mẹ, người chồng, người vợ ngày ngày âm thầm hy sinh trong không biết bao nhiêu công việc vô danh, phiền toái mỗi ngày. Có biết bao nhiêu người đang âm thầm đau khổ và hy sinh cầu nguyện mà không thể thấy được kết quả của lời cầu nguyện của mình. Có biết bao nhiêu người âm thầm phục vụ tha nhân cách này hay cách khác mà không hề được đền đáp hay nhắc nhớ.

Trong ánh sáng của Mầu Nhiệm Giáng Sinh, chúng ta được mời gọi để tìm thấy giá trị của những hy sinh âm thầm từng ngày. Sự thinh lặng bé nhỏ của Hài Nhi Giêsu trong hang đá Bê Lem, 30 năm âm thầm của Ngià tại Nazareth: đó là ý nghĩa của cuộc sống phiền toái, độc điệu mỗi ngày của chúng ta. Hài Nhi Giêsu mời gọi chúng ta nhận ra giá trị của cuộc sống ấy. Thiên Chúa thi ân tùy theo cách thế Ngài muốn. Cuộc sống âm thầm và hy sinh từng ngày của chúng ta là một trong muôn nghìn cách thế thi ân của Ngài mà chúng ta không thể đo lường được. Ngoài sự tưởng tượng và dự đoán của chúng ta, những hy sinh từng ngày của chúng ta được Chúa dùng như cái bóng vô hình nhờ đó Ngài thông ban muôn ơn lành cho người khác.

Tác giả bài viết: Veritas

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

ƯỚC MƠ CỦA CHÚA


Giáng sinh năm ấy trời thật lạnh và tuyết rơi xối xả. Trời đã xế chiều, trong bóng tối và giá lạnh, có một cô bé bán diêm nghèo khổ co ro bên lề đường. Trời lạnh lắm, trong chiếc áo mỏng bẩn thỉu cô bé đã cóng cả người, và cô bé đã dùng những que diêm để sưởi ấm, cũng như để thắp riêng cho mình những ước mơ.

Câu chuyện cổ tích “Cô bé bán diêm” của tác giả người Đan Mạch Hans Christian Andersen một thời đã đánh động biết bao tâm hồn bạn đọc. Và mỗi độ đông về, khi chim non không còn ríu rít trên cành, nó đi tìm về nơi trú ẩn cái lạnh mùa đông, lá khô rơi rụng cả một con đường dài, từng hàng cây trơ trụi, gầy guộc, khắc khoải, bơ vơ, thì một câu hỏi vẫn canh cánh bên lòng chúng ta: Làm sao, làm sao và làm sao để san sẻ với những mảnh đời, những hoàn cảnh của những con người mà cuộc đời họ còn nhiều lắm những lo toan,…?
Mỗi dịp lễ Chúa Giáng Sinh, ta đến trước máng cỏ kính viếng Chúa Hài Đồng trong hang đá Bêlem. Hài nhi Giêsu phải tạm trú trong chuồng súc vật. Người trở thành người nghèo khổ nhất trong nhân loại. Sinh ra không nhà không cửa, Người đang lên tiếng thay cho những người nghèo khổ. Hôm nay vẫn còn biết bao gia đình phải lang thang không nhà không cửa. Vẫn còn biết bao trẻ em sinh ra ngoài đầu đường xó chợ. Vẫn còn nhiều kiếp người sống cuộc sống lam lũ tăm tối khổ sở, chui rúc trong những căn nhà ổ chuột không hơn chuồng súc vật. Những người đó hiện thân trong Chúa Giêsu Hài Đồng đang chất vấn chúng ta về công bằng và bác ái.
Suy gẫm về việc Chúa được sinh ra, tôi se thắt lòng khi hướng về Việt Nam nơi có tỉ lệ những ca nạo phá thai cao nhất thế giới. Và còn rất nhiều nơi trên khắp mặt địa cầu này, những người cha người mẹ – những kẻ đã và đang nhẫn tâm giết hại chính con mình với đủ mọi lý do để biện minh cho tội ác giết người. Hẳn chúng ta sẽ ấn tượng kinh hoàng khi báo đài mới đây đưa tin về việc phát hiện hơn 2000 hài nhi trong một ngôi chùa ở Bangkok. Sự kiện này đang châm ngòi tranh cãi ở Thái Lan về đạo đức và pháp luật quanh việc phá thai, mà theo Phramaha Vudhijaya Vajiramedhi, một nhà sư có tiếng phát biểu trên tờ Post Today bằng tiếng Thái: “Đó thật là trọng tội”.
Trong hang đá, trên máng cỏ, Hài nhi Giêsu không nói, nhưng cất tiếng khóc. Tiếng khóc đó chất vấn lương tâm chúng ta. Tiếng khóc đó mời gọi chúng ta tôn trọng phẩm giá đồng loại, tôn trọng quyền con người, quyền được sống và được hạnh phúc của con người.
Chúa sinh ra nơi thấp hèn, trong đêm đông giá lạnh và u tối, sinh ra giữa nơi bò lừa vì ước mơ của Chúa là để chung chia thân phận con người, ước mơ để xóa tan đêm trường băng giá và đưa lại niềm vui, hạnh phúc cho những ai đến triều bái người. Là người Công Giáo: Chúa Giêsu giáng sinh nhắc cho chúng ta về món quà sự sống vô giá mà Chúa ban. Lời mời gọi thăng tiến sự sống, lời mời gọi đem yêu thương và bình an lan tỏa khắp nơi đang thúc dục tất cả chúng ta.
Ước mơ của Hài nhi Giêsu đánh bại tất cả mọi ngụy biện nhằm hủy hoại sự sống. Ước mơ của Chúa Giáng sinh thúc giục mỗi người tự vấn lại chính mình về sự sống của mình và của người khác.
Tự hỏi gió đông có bao giờ ấm áp? nhất là khi con người ta phải sống bơ vơ, sống lẻ loi một mình không nơi trú chân khi đêm về, hay phải lang thang khắp các con phố, những hang cùng ngõ hẻm lượm lặt từng chiếc túi nilon, từng mảnh giấy, từng chai nhựa khi mà sương đêm đã bắt đầu buông xuống, từng cơn gió mùa đông rít lên, se lạnh lòng người. Mùa đông sẽ chưa thật sự ấm áp khi mỗi độ Giáng sinh về, trong những ngày cuối năm, sau những dịp lễ lớn, những bệnh viện lại chật ních những cô gái còn rất trẻ đi phá thai!
Mùa đông sẽ thật ấm áp cho những ai đang sống trong hạnh phúc của tình yêu, Hãy đến với Hài Nhi Giêsu nằm trên máng cỏ trong hang đá Bêlem. Người là hiện thân của sự thật, sự sống (Ga 6, 68), của tình yêu: “Thiên Chúa là Tình Yêu” (1Ga 4,16); Ngài là: “Cố vấn kỳ diệu, thần linh dũng mãnh, người cha muôn thuở, Thái tử hoà bình” (Is 9,5), của sự tự do: Tự do của con cái ánh sáng (Ga 1, 9). Nhìn ngắm Người, ta sẽ học được những bài học giải đáp cho những vấn đề của thế giới, của con người, và nhất là của chính bản thân ta. Sống theo gương Người, ta sẽ góp phần xây dựng một thế giới tươi đẹp, không chỉ ấm áp tình người mà còn cao đẹp với những giá trị tinh thần, những phẩm chất đạo đức. Vì ước mơ của Chúa là: “Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. (Mt 1:23).

Đại Tài



CON LỪA BÊN MÁNG CỎ



Tôi là con lừa đi từNazarethtới.  Tôi đã chở cô chủ đáng kính trên lưng tôi.  Đêm hôm ấy, khi không còn chỗ trong quán trọ, hai vợ chồng trẻ đã dẫn tôi về chuồng bò.


Điều bực mình đầu tiên là trong chuồng bò có một… con bò.  Tôi, một con lừa, mà lại đi ở chung với một con bò à!  Các bạn biết không:  Nhìn cái tướng của đám bò là tôi đã thấy ghét cay ghét đắng: trên đầu đội hai cái sừng nhọn hoắc, miệng mồm thì lúc nào nước mũi nước miếng phều phào.  Đấy là chưa kể tôi còn có mối hận riêng.  Ông chủ cũ của tôi, trước khi bán tôi cho hai vợ chồng đáng quí này, đã từng rủa vào mặt tôi: “Con lừa này ngu như bò, bán quách cho xong.”

Đấy, thế đấy, vậy mà đêm nay tôi phải hạ mình ở chung với một con bò.  Nhưng khi thấy người chủ của tôi kéo rơm ra làm chỗ nghỉ thì tôi chột dạ:  Họ là những con người mà vẫn ở được với bò, vậy sao tôi lại không?  Vì thế, tôi cũng tìm một góc để ngủ, và tránh xa con bò đang đưa cặp mắt ếch… xin lỗi… cặp mắt bò nhìn chúng tôi mà không một lời chào hỏi.  Nếu không dằn lòng thì tôi đã mắng cho một câu: “Đồ ngu như bò.”

Nghĩ như thế, nhưng mệt quá tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.  Khuya hôm đó tôi chợt thức giấc một cách bất thường.  Nhìn về phía máng cỏ thấy cô chủ của tôi mệt mỏi nhưng đang âu yếm nhìn chăm chú vào bên trong.  Bên cạnh, con bò đang lúc lắc cặp sừng.  Tôi vội chạy đến để bảo vệ chủ. Nhưng khi đến gần, tôi thấy một hài nhi nằm trong máng cỏ.  Tôi không biết ai đã đem hài nhi xinh đẹp này đến, vì lúc đầu chỉ có hai người thôi mà.  Nhưng mà thôi, suy nghĩ làm gì cho mệt đầu.  Tôi vẫn âm thầm mang cái mặc cảm “ngu như bò.”

Thì ra con bò không có ý hại chủ tôi, nó lắc lư cặp sừng để xua đuổi mấy con ruồi đang quấy phá giấc ngủ của hài nhi.  Tôi ngạc nhiên quá, chỉ biết đến nằm phủ phục bên máng cỏ mà không biết phải làm gì.  Con bò lợi dụng tình thế đến bên cạnh tôi.  Có bực mình không chứ?  Nếu không sợ hài nhi thức giấc thì chắc tôi đã tỏ thái độ. T hế mà không biết thân, nó còn ra mặt dạy đời:

- Hài nhi sắp thức giấc, chúng ta không nên đến quá gần.

Tôi bực mình: – Chúng ta có phải là quái vật đâu?

- Nhưng mà mặt chúng ta không giống mặt cha mẹ hài nhi, hài nhi sẽ sợ đấy.

- Máng cỏ kìa, chuồng bò kìa, có giống mặt cha mẹ hài nhi đâu, nhưng hài nhi nào có sợ?”

Nó im lặng một lát rồi lẩm bẩm:

- Thật là đau đớn khi không thể đến gần một người mình thương, chỉ vì mình có cái tướng dữ dằn.  Phải chú ý để khỏi gây thương tích…  Mặc dù, bạn biết đó, bản chất tôi không bao giờ muốn làm hại ai, nhưng biết làm sao được, tôi đi đến đâu thì cũng phải mang theo cặp sừng.

Tôi bỗng thấy hơi tội nghiệp nó, nhưng không làm sao ngăn được lời mỉa mai:

- Đúng đấy!  bạn không nên đến gần, cặp sừng của bạn sẽ đâm vào hài nhi đấy.  Còn tôi, tôi sẽ ngoe nguẩy đôi tai, và hài nhi sẽ thích thú…  Vả lại, bạn có thể nhiễu nước miếng vào mặt hài nhi.  À, tôi không hiểu tại sao khi bạn sung sướng, thì mồm của bạn lại trều trào nước miếng một cách… thiếu vệ sinh như vậy?

Nó im lặng một lát rồi lẩm bẩm:

- Này hài nhi đáng kính, xin đừng xua đuổi tôi.  Cậu hiểu cho rằng cặp sừng này chẳng qua là một hình thức trang trí.  Tôi phải thưa với cậu rằng tôi chưa bao giờ sử dụng chúng.  Cậu hãy cho tôi một tí ánh sáng để tôi biết mình phải làm gì.  Bởi vì tôi sung sướng quá, bởi vì tôi mang ơn cậu nhiều quá.  Làm sao tôi có thể tạ ơn cậu vì đã cho tôi ở gần cậu như thế này, đã được sống thân mật giữa các thiên thần và các vì sao.

Nghe nó nói, tôi hơi xúc động, nhưng để tỏ ra cứng đầu đúng với bản chất của mình, tôi rầy:

- Im đi, bạn làm gì mà rên rỉ vậy.  Bạn không thấy là bạn đang phá giấc ngủ của hài nhi với những lời lải nhải của bạn sao?

Đáp lại, nó nói lên một câu thật dễ thương:

- Bạn có lý… cần phải biết im lặng khi cần thiết, dù mình có thấy một hạnh phúc to lớn đến độ không biết phải cất dấu nơi đâu.

Ngày qua ngày, càng ở gần hài nhi, tôi lại thấy bò càng dễ mến.  Nhất là những lúc bò đến cuốn hết ruồi muỗi để chịu chúng đốt thay cho hài nhi, nhờ vậy mà hài nhi được yên lành trong giấc ngủ. Tôi vẫn chưa nói được một lời nhẹ nhàng nào với bò, nhưng đã cảm thấy gần gũi hơn trước nhiều… Bỗng một đêm kia, chủ tôi thức giấc, gọi vợ mình và nói: “Hãy sang Ai-cập vì Hêrôđê muốn giết hài nhi.”

Trong khi ông đặt tấm khăn lên lưng tôi, thì bò đưa mắt nhìn ngơ ngác.  Cô chủ dịu dàng đến nói với bò: “Thôi, bò ở lại nhé, cám ơn bò vì những ngày qua đã sưởi ấm hài nhi!”  Bò không nói gì cả, chỉ lảo đảo quay đi nằm xuống một góc làm như đôi chân quá yếu không còn sức để chịu nổi thân mình… Khi tôi đưa mẹ con hài nhi ra đi, chủ tôi muốn nói gì với bò, nhưng bò đã ngủ.  Không! bò không ngủ, tôi biết rằng bò còn thức.  Trước khi quay đi, tôi đã thấy một giọt nước mắt tràn ra khỏi đôi mi khép kín của bò.  Bò giả vờ ngủ để khỏi bịn rịn lúc chia tay!

Và suốt trên hành trình đi qua Ai-Cập, mặc dù tôi được vinh dự chuyên chở hài nhi, tôi vẫn không được hoàn toàn hạnh phúc vì tôi chưa nói cho bò hiểu rằng bò rất dễ mến.  Vả lại, dù tôi muốn nói lên điều đó, tôi cũng không biết nói thế nào cho gãy gọn, vì tôi vốn dĩ ‘ngu như…lừa.’

Vì thế hôm nay, tôi muốn nhờ các bạn điều này: hôm nào đi thăm máng cỏ thì hãy nói với bò hộ tôi rằng:  “Ơn lớn nhất chúng tôi đã nhận được từ hài nhi là chúng tôi thương yêu nhau.”

Các bạn tin tôi đi. Các bạn hãy hết lòng đến với hài nhi, rồi các bạn cũng sẽ nói như tôi:  “Bò mới trông thì thế đấy… nhưng bên trong thì thật dễ thương”.

Tác giả Trần Duy Nhiên

Xin lãnh nhận Phép Lành với ơn Toàn Xá để cầu cho các Linh Hồn

Trưa Chúa Nhật 25/12/2011, ĐTC Biển Đức 16 đã công bố Sứ Điệp Giáng Sinh và ban Phép Lành kèm theo ơn Toàn Xá cho dân thành Rôma và toàn thế giới. Phép lành này được ban cho các tín hữu mỗi năm hai lần vào dịp Lễ Giáng Sinh và Phục Sinh.

* Xin lưu ý: Tất cả mọi tín hữu đều có thể được lãnh nhận, kể cả những người theo dõi qua các đài phát thanh và truyền hình, miễn là giữ các điều kiện thường lệ là: xưng tội, rước Lễ và cầu nguyện theo ý ĐTC. (ĐHY Tauran)

Xin mọi người thành tâm để lãnh Phép Lành của vị Cha chung, và xin nhường ơn trọng đại này cho các Linh Hồn nơi Luyện Ngục, nhất là các Linh Hồn mồ côi. Xin cảm ơn.

[audio http://dl.dropbox.com/u/25665795/PhepLanhToanXa_GS2011.mp3]

Tải file âm thanh

Thông điệp Đức Mẹ ngày 25/12/2011






Thông điệp Mẹ Mễ Du ngày 25/12/2011 qua thị nhân Marija


"Các con yêu dấu,

Hôm nay nữa,  trong vòng tay Mẹ, Mẹ đang mang Con Giêsu của Mẹ tới cho các con, bởi vì Ngài ban cho các con bình an của Ngài. Hỡi các con nhỏ, hãy cầu nguyện và làm chứng nhân để rồi trong mọi tâm hồn, không phải con người nhưng bình an của Thiên Chúa thống trị mà không ai có thể phá hủy được. Đó là sự bình an trong tâm hồn mà Thiên Chúa ban cho những người Ngài yêu thương. Qua bí tích Thánh Tẩy tất cả các con trong một cách đặc biệt được mời gọi và được yêu thương, vì thế, hãy làm chứng nhân và cầu nguyện để các con có thể giang rộng đôi tay mình tới thế giới này mà nó đang mong mỏi Chúa và sự an bình. Cám ơn các con đã đáp lại lời kêu gọi của Mẹ".

Message to Marija on December 25, 2011

“Dear Children!

Also today, in my arms I am carrying my Son Jesus to you, for Him to give you His peace. Pray, little children, and witness so that in every heart, not human but God's peace may prevail, which no one can destroy. It is that peace in the heart which God gives to those whom He loves. By your baptism you are all, in a special way called and loved, therefore witness and pray that you may be my extended hands to this world which yearns for God and peace. Thank you for having responded to my call”.

Kính Mừng MARIA

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

Lời chúc mừng Chúa Giáng Sinh

"Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta" (Ga 1,14)



[audio http://dl.dropbox.com/u/25665795/ChucmungGiangSinhThuPhuong.mp3]


Giáng Sinh là mùa của niềm vui. Niềm vui sau những ngày đợi trông và hy vọng. Chúng ta hy vọng vào Đấng sẽ đến để giải thoát và mang lại bình an hạnh phúc cho chúng ta. Và Ngài đã đến  - Đấng Cứu Độ trần gian: Đức Giêsu Kitô. Ngài đã đến và đang ở cùng chúng ta - Emmanuel.
Trong tâm tình đó, Hội Cứu Giúp Các Linh Hồn nguyện xin niềm vui và bình an của Chúa Hài Đồng luôn ở cùng quý Cha, quý nam nữ tu sĩ và quý anh chị em.


Cầu chúc cho hết thảy mọi người một mùa Giáng Sinh vui tươi, an lành, thánh thiện.


Xin mọi người hợp cùng Hội để chia sẻ niềm vui lớn lao này cho các Linh Hồn nơi Luyện Ngục, cách riêng cho Linh Hồn ông bà cha mẹ anh chị em, thân hữu của chúng ta bằng cách dâng thật nhiều lời cầu nguyện, thật nhiều hy sinh và thật nhiều việc lành phúc đức cho Chúa Hài Đồng để Ngài ban phúc cho các Linh Hồn được sinh lại trên Nước Trời.


Xin Đức Maria, Mẹ đã sinh cho chúng ta Đấng Cứu Thế chúc lành cho mọi người!


BBT


Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Hoa hồng trong đêm Giáng Sinh

Tuyết đang rơi. Bobby đang ngồi ở khoảng sân sau nhà, nó thấy lạnh hơn. Bobby không mang giày ống cao. Nó không thích, mà nó cũng chẳng có đôi nào. Chiếc áo khoác mỏng tang không đủ giữ ấm cho Bobby. Nó lạnh lắm.

QUÀ CHÚA MONG ĐỢI



Một đêm Giáng sinh nọ, thánh Gieronimo đang quì bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm Ngôi Hai xuống thế làm người thì bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng sáng chói lòa. Ngài hỏi thánh nhân:

Thánh Giuse và Đức Mẹ lên đường xuôi Nam


Quán trọ không có chỗ cho các Ngài
Và Đức Mẹ sinh Chúa Cứu thế!


Khi Mẹ Maria đã gần tới ngày sinh, hoàng đế Rôma ban bố sắc lệnh truyền mọi người dân trong toàn đế quốc phải ghi tên vào Sổ Kiểm tra tại quê tổ của mình. Thánh Giuse và Mẹ, dù rất phiền lòng, nhưng phó thác mọi sự cho Thiên Chúa, và vui vẻ lên đường về miền Nam.

Bấy giờ là mùa đông, cuộc hành trình trở nên mệt nhọc. Vì Đôi Bạn Thánh nghèo, nên các hàng quán dọc đường xử tệ. Họ để hai vị phải nằm ngoài cửa, hoặc có lần còn dồn xuống những căn phòng nhơ bẩn; có nơi bắt ở chung với súc vật.

Sau năm ngày dài vất vả trên đường, Thánh Giuse và Mẹ đến Belem. Hai Người đi từ nhà nọ sang nhà kia xin tạm trú, nhưng người ta đều xua đuổi. Cả những chỗ thân thuộc bà con cũng khinh chê. Tính ra có tới 50 nhà, hai Đấng đến xin trọ qua đêm mà không được.



Khoảng chín giờ đêm. Thánh Cả Giuse vừa mệt mỏi vừa buồn sầu; Người không biết có còn nơi nào tạm ở được nữa, ngoài một cái hang đá ngoài thành. Mẹ Maria khuyên Người cứ vui lên mà đi. Hang này khốn khó đến nỗi ở Belem bấy giờ dù đầy dẫy người, nhưng không ai thèm ra trú ở nơi đó. Khi vào tới hang, Mẹ và Thánh Cả liền quỳ xuống, vui mừng tạ ơn Chúa.

Mẹ bắt tay ngay vào việc quét dọn hang cho sạch sẽ. Tiết  trời lạnh lắm, nên Thánh Giuse nhóm lên một đống lửa, xin Đức Thánh Nữ Trinh dùng với mình một chút lương thực. Sau khi chuyện vãn với Bạn Thánh mình một lúc, Mẹ giục Thánh Giuse đi nghỉ. Người lấy áo Người mang theo trải trên một cái máng khá rộng đặt trên nền đá hang, để làm chỗ nghỉ đêm cho Mẹ.

Mẹ quỳ bên máng cỏ, chắp tay trước ngực, mắt ngước lên trời, hồn trí cắm chặt vào Thiên Chúa, chính lúc đó là lúc Mẹ sinh Ngôi Lời  giữa lúc nửa đêm.

Chúa sinh ra khỏi lòng Mẹ như một tia sáng mặt trời thấu qua thủy tinh không làm hại sự đồng trinh của Mẹ.

Khi ấy các thiên thần đồng thanh mừng hát: "Sáng danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới  thế cho người lòng ngay".

Sau đó, Mẹ Maria thờ lạy Chúa cao cả, rồi gọi Thánh Giuse đến thờ lạy Chúa. Thánh Giuse mang khăn áo đến, Mẹ cuốn cho Hài Nhi, rồi Mẹ đặt Chúa trong máng cỏ mà Mẹ đã phủ lên một lớp cỏ khô. Trong lúc đó, theo lệnh Chúa, một con bò từ ngoài đồng chạy vào, hợp sức với con lừa nhỏ Mẹ đem theo, cả hai phục xuống trước Đấng Sáng Tạo chúng, thở hơi cho bớt lạnh.

Lời Mẹ nhắn nhủ:

Con hãy trọng ý kiến người khác hơn ý kiến con, và nhắm mắt lại tuân phục các bề trên và linh hướng của con, cả khi con biết rằng nếu theo lời các Người, kết quả sẽ ngược lại.

Ngoài ra, Mẹ còn ước mong con sẵn lòng chịu thế gian khinh chê ghét bỏ như Mẹ ở Belem. Được loài người kính nể, con có lợi gì và bị người đời chê khinh con có mất mát gì không? Đó chỉ là giả dối, là một chút bóng mau qua.

Con hãy giữ lòng con độc lập và siêu thoát mọi sự. Con hãy ở một mình con với một mình Thiên Chúa.

Trích sách Thần đô Huyền nhiệm
(Mary: The Mystical City of God)
 


Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Gặp gỡ Chúa Giêsu


Lễ Noel có muôn màu sắc. Người thì lo mừng lễ. Người thì lo sắm quà lễ. Người thì lo ăn lễ. Người thì lo thăm bạn bè dịp lễ. Người thì lo đi nghỉ lễ. Người thì lo tổ chức lễ.

Đáng chú ý nhất là dịp lễ này nhiều người lo đến hang đá để có những gặp gỡ.

Thực sự, nhiều gặp gỡ đã diễn ra. Nhưng không phải gặp gỡ nào cũng vì mến Chúa.

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

XIN ĐỨC CHÚA GIÊSU HÀI ĐỒNG ĐẾN!


... Nơi một lớp tiểu học có 32 trẻ nữ. Cô giáo tên Gertrude. Cô là nữ cán bộ cộng sản cuồng tín và vô cùng thâm độc. Cô biến lớp học thành nơi đào tạo những đứa trẻ vô thần. Các trẻ là con em của các gia đình Công giáo. Nhưng vì sợ hãi trước giọng nói chanh chua của cô giáo không một trẻ nào dám hé môi cãi lại.

Thiên Chúa có thật là Emmanuel?


Emmanuel: Thực Tại Lịch Sử

Có thể nói, ở một nghĩa nào đó, Giáng Sinh là Ngày Tết quốc tế. Vì vào ngày lễ của riêng Kitô giáo này, đặc biệt là ở các nơi có Kitô hữu, tất cả đều cảm thấy bầu khí từng bừng với ít là 3 tiêu biểu chính yếu của và cho Mùa Giáng Sinh, là cây Noel, ánh sáng và quà tặng: 1- Cây Noel xanh tươi tràn đầy sự sống trong mùa đông lạnh giá tiêu biểu cho chết chóc; 2- ánh sáng chiếu soi và đánh tan bóng tối cũng tiêu biểu cho chết chóc; 3- quà tặng là biểu hiệu cho tình yêu tràn đầy sự sống mạnh hơn sự chết.

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Thư Hài Nhi Giêsu Gởi Chúng Ta


Các con yêu mến,

THƯ GỬI ANH GIÊSU


Giêsu Anh yêu thương!

Em muốn được gọi Anh  như vậy. Vì chúng ta cùng là con một Mẹ. Anh là con đầu, mẹ nhận em làm con thứ, vì thế, mình là anh em. Thực ra, em muốn gọi thế là vì em muốn gần gũi với Anh hơn. Người ta gọi Anh là Chúa, còn em, em gọi là Anh. Chắc Anh vui lòng?

Anh muốn em tặng món quà gì trong dịp kỷ niệm sinh nhật của Anh? Anh là Thiên Chúa, mọi của cải vật chất trên thế gian này, thậm chí là cả vũ trụ này với Anh cũng chẳng là gì. Nhưng em biết chắc rằng Anh rất vui khi em tặng Anh món quà này, đó là Tình yêu của em.

Em đang thực hiện một cuộc hành trình về nhà chúng ta. Em biết rằng khi đến đích, Anh sẽ là người ra đón em. Khi đó, em sẽ trao cho Anh món quà mà Anh mong đợi, đó là trái tim em. Một trái tim trên đó khắc dòng chữ: “Em yêu Anh”. Anh cười sung sướng. Nhưng nếu Anh nhìn kỹ thì sẽ thấy, dòng chữ ấy được khắc bằng những vết sẹo của những yếu đuối, lỗi lầm của em. Chúng thành sẹo bởi đã được Anh thứ tha. Anh biết. Nhưng Anh không nhìn kĩ thế. Anh chỉ thấy những dòng chữ ấy thôi.

Giêsu Anh yêu!

Ngày này người ta chúc tụng, tôn vinh Anh rất nhiều. Có lạc điệu không khi em lại gửi đến Anh những suy tư? Em là thế, thiếu tinh tế đến mức vụng về. Nhưng em biết, Anh sẽ không giận em.

Anh biết không? Khi ngồi viết lá thư này cho Anh mà em như đang hình dung cảnh của hai ngàn năm về trước. Ngày ấy, Anh độ tuổi 12. Em thấy Anh đang đi kín nước với mẹ, tay Anh đang bê giúp mẹ cái bình nước nhỏ. Bên cạnh Anh, mẹ cũng đang bê một bình nước, và đang nhìn Anh với ánh mắt đầy trìu mến yêu thương... Em cũng thấy Anh đang giúp mẹ chẻ củi, nhặt rau, nhóm lửa... Hai mẹ con nói chuyện gì mà vui vẻ thế? Mẹ chu đáo quá Anh nhỉ. Mẹ dặn dò Anh nhiều điều. Rằng Anh có hai người cha mà Anh phải luôn tôn kính. Rằng Anh phải chăm chỉ, siêng năng học hành. Rằng Anh phải biết quan tâm, thương yêu mọi người...

Ngày ấy, Anh giúp cha Giuse làm những công việc của một người thợ mộc. Anh giúp cha bào những thanh gỗ, đóng những cái bàn, ghế, tủ... Mồ hôi lấm tấm trên vầng trán Anh. Thái độ của Anh đối với cha Giuse rất mực lễ phép và tôn kính. Anh biết không, khi Anh đang cúi mình say sưa trên những mảnh gỗ, cha Giuse thường hay ngắm nhìn Anh với một vẻ mặt hài lòng. Còn Anh, Anh luôn lắng nghe những lời dạy bảo của cha mẹ và luôn tuân phục các Ngài.

Cũng độ tuổi ấy, Anh đã một mình giữa các nhà thông luật, giảng cho họ nghe về giáo lý Đấng Giavê, về lề luật, về đức tin... Sự hiểu biết và cái nhìn đầy mới mẻ của Anh đã làm cho các thầy giảng phải kinh ngạc, họ say sưa lắng nghe...

Thế mà, bây giờ, cũng độ tuổi của Anh, có mấy thiếu niên biết giúp đỡ cha mẹ như Anh? Có mấy người biết vui lòng lắng nghe lời dạy bảo của cha mẹ và mấy ai trong số họ biết tuân phục lời các Ngài?

Nếu Anh dạo qua các quán Internet, Anh sẽ thấy biết bao nhiêu thanh thiếu niên đang say sưa với những trò chơi game online, đặc biệt là trò game online bạo lực. Không trách giới trẻ ngày nay tính bạo lực ngày càng gia tăng. Không chỉ các trò chơi trên mạng, mà những cuốn truyện tranh với những hình ảnh bắt mắt, những bộ phim truyền hình dài tập... cũng đầy tính chất bạo lực. Giới trẻ đang phí phạm thời gian vào những trò vui vô bổ, thậm chí là rất nguy hại cho sự trưởng thành nhân cách của một con người. Chỉ vì ham mê các trò vui như thế, mà có biết bao thanh thiếu niên đã bỏ bê việc học văn hoá cũng như giáo lý; lừa dối cha mẹ, trộm cắp, đánh nhau, thậm chí còn gây án mạng...

Chắc Anh cũng thấy rằng giới trẻ bây giờ nhiều người quá coi thường đức khiết tịnh. Sống buông thả, trôi theo những dục vọng tầm thường, hèn kém của bản năng con người. Phải chăng vì thế, mà bao vụ giết người đau lòng đã xảy ra, nạn nhân là những sinh linh nhỏ bé, vừa mới kịp thành hình trong bụng mẹ, những đứa trẻ không có khả năng tự vệ. Đau đớn thay, kẻ nhẫn tâm giết chúng  chính là cha mẹ của chúng. Nếu chúng có thể lên tiếng được, hẳn nhân loại đã nghe những tiếng thét gào đau đớn của chúng khi người ta đang tâm dứt bỏ cái mầm sự sống của chúng, để chúng phải chết tức tưởi đau thương.

Vâng! Đối với hiện tại, tương lai của một đất nước, và cả nhân loại nữa, đấy là những mảng tối. Đã bao lần em đi tìm câu trả lời cho câu hỏi: “Vì sao có không ít bạn trẻ lại trở nên như thế?”

Anh biết. Nhưng Anh muốn em tự tìm ra câu trả lời. Nguyên nhân thì có nhiều lắm, phải không Anh? Nhưng có lẽ, một trong những nguyên nhân chính là vai trò của cha mẹ trong sự giáo dục con cái.

Ngày xưa, cha Giuse và mẹ Maria đã chấp nhận sống khó nghèo. Cha mẹ vui với sự lớn lên, trưởng thành và thánh thiện của Anh. Không lúc nào cha mẹ quên bổn phận dạy dỗ, giáo dục con của mình. Còn các bậc cha mẹ ngày nay, người thì bươn chải một đời không đủ để lo toan cho cuộc sống, người thì kinh tế khá giả rồi nhưng vẫn cố sức để làm giàu. Họ quên đi nhiệm vụ chính của cha mẹ là giáo dục con cái. Họ phó mặc cho nhà trường, xã hội và sự phát triển tự nhiên của con, đến khi thấy sự phát triển theo chiều hướng biến dạng, thì giống như một cành cây đã cứng, không làm sao uốn lại được nữa.

Ngày nay, thực hiện vấn đề dân số và kế hoạch hoá gia đình, mỗi nhà chỉ sinh 1-2 con. Nên những đứa con trong nhiều gia đình là những “ông vua”, “bà hoàng” nhỏ. Chúng được cung phụng, nuông chiều đủ thứ. Chính vì thế chúng quen với suy nghĩ mình là trung tâm của vũ trụ. Sống trong lối sống quen hưởng thụ mà không cần biết nhờ đâu mình được như thế, chúng trở nên ích kỷ, vô tâm, lạnh lùng, sống chỉ biết mình mà không quan tâm đến đồng loại, thậm chí cả những người thân như ông bà, cha mẹ, Anh chị em...

Ngày xưa, khi Thiên sứ báo tin Mẹ sẽ đảm nhiệm một thiên chức vĩ đại: làm Mẹ Đấng Cứu Thế, Mẹ đã ngại ngần: “Việc ấy xảy ra thế nào được, vì tôi không biết đến người nam”. Chỉ khi Thiên sứ bảo rằng đấy là do quyền năng của chúa Thánh thần, mẹ mới cúi đầu “xin vâng”. Hôn nhân của Mẹ và cha Giuse là một cuộc hôn nhân thánh khiết. Trong đời sống hôn nhân ấy, cha mẹ lấy đức khiết tịnh làm nền tảng. Thế nhưng, trong cuộc sống gia đình hiện nay, đức khiết tịnh đang có nguy cơ bị coi thường và chà đạp. Sự chung thuỷ ở vợ chồng nhiều lúc trở thành một thứ “xa xỉ phẩm” trong hôn nhân. Đã có biết bao gia đình tan vỡ vì vợ chồng không giữ được lời thề chung thuỷ. Và cũng đang có bao nhiêu gia đình mà hạnh phúc đang đứng trên bờ vực thẳm cũng vì thế. Những đứa con trong những gia đình ấy, liệu số phận và nhân cách của chúng sẽ như thế nào? Và liệu chúng có còn trân trọng đức khiết tịnh, khi cha mẹ chúng không còn là mẫu gương của nhân đức ấy?

Ngày xưa, trong căn nhà nhỏ của Anh ở vùng Nazareth đầy ắp những tiếng cười trong bầu khí yêu thương, hoà thuận. Còn hạnh phúc nào cho bằng niềm hạnh phúc ấy? Đấy là hình ảnh của một Thiên Đường thu nhỏ ở trần gian. Còn cuộc sống của một số không ít các gia đình ngày nay, có sự rạn vỡ từ sự xào xáo, bất hoà giữa vợ chồng, cha mẹ con cái. Bầu không khí của gia đình có nhiều lúc đầy rẫy sự mâu thuẫn, căng thẳng, ghét bỏ lẫn nhau. Đấy là cảnh địa ngục ở trần gian. Những đứa con trong các gia đình như thế, chúng sẽ cảm nhận niềm vui ở đâu khi gia đình không còn là tổ ấm? Những thanh thiếu niên sa đà vào các trò vui chơi tai hại, thậm chí trở nên những kẻ lêu lổng, hư đốn trong xã hội, có bao nhiêu người vô tình do chính bàn tay của cha mẹ đẩy chúng vào?

Giêsu Anh yêu mến!

Một vài suy tư của em gửi đến Anh nhân kỷ niệm sinh nhật Anh. Lẽ ra em không nên nói thế trong dịp này, mà đúng hơn phải là những lời chúc tụng, ca khen. Nhưng em thiết nghĩ, một trong những vấn đề mà Anh quan tâm nhất trong chương trình cứu rỗi nhân loại đấy chính là vấn đề gia đình. Bởi gia đình chính là nền tảng của xã hội và Giáo Hội. Ngày xưa, Anh đã chọn sinh xuống trong một gia đình bình thường, và sống một cuộc sống khó nghèo, để nêu gương cho hậu thế. Kỷ niệm Giáng Sinh năm nay, em tin rằng Anh muốn nhân loại sẽ thánh hoá đời sống gia đình, đó chính là khúc ca ngợi khen và lòng cảm mến tri ân thiết thực nhất mà nhân thế dâng tặng Anh. Phải không Anh?

Chúc Anh một tuổi mới tràn đầy niềm vui. Em hy vọng rằng nhân loại sẽ cảm nghiệm được Tình yêu vĩ đại của Anh nhân dịp sinh nhật này.

Em cũng xin Anh giúp em luôn biết tự sửa đổi mình, để em ngày càng sống xứng đáng hơn với Tình yêu của Anh.

Em của Anh.

Maria Khánh Vân


Tác giả Maria Khánh Vân


Hãy trả Lễ Giáng Sinh lại cho Chúa Kitô


Giáng Sinh lại trở về. Năm nay tuy buôn bán ế ẩm, hàng quán kêu than, nhưng dù sao, giữa lúc kinh tế chưa phục hồi, Giáng Sinh về vẫn thấy rộn ràng vui tươi. Lễ Chúa Giáng Sinh mà không vui sao được? Giáng Sinh là phải đi mua sắm, sửa soạn quà cáp tặng nhau, mở những buổi dạ vũ ca nhạc. Giáng Sinh là phải trang hoàng nhà cửa, trong nhà ngoài ngõ phải đèn điện sáng trưng. Cây thông Noel là chỗ ấm cúng nhất trong gia đình, nơi đặt những cánh thiệp, những gói quà thật đẹp mà người thân đã chuẩn bị cho nhau. Vui vẻ đến vậy, ấy thế mà vẫn có kẻ đang tâm phá đám: nào là phải bỏ ngay Merry Christmas để thay thế bằng Happy Holidays; nào là dẹp đi những hình ảnh về Chúa Hài Đồng, để chỉ tập trung vào Ông Già Noel mà thôi… Não trạng tục hoá và quá khích đã ăn quá sâu vào tâm trí con người thời đại mất rồi. Thôi thì tách biệt tôn giáo với xã hội, đạo ra khỏi đời, thì cũng… được đi; thế nhưng đối phương không muốn dừng ở cái thế hưu chiến như vậy, họ còn muốn phá đổ, muốn tạo ra một thế đối lập đến độ kình chống giữa hai lĩnh vực tách biệt này. Và đó là mầm mống của bao nhiêu khổ đau làm cho cuộc đời này, vốn đã lắm gian truân lại càng thêm lầm than bi đát.

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Xin Vâng


Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời Sứ thần truyền” (Lc 1,38).

CHUYỆN NHÀ RÙA


Một hôm gia đình nhà Rùa quyết định sẽ đi picnic. Và với bản tính chậm chạp của mình, chúng đã mất bảy năm để chuẩn bị mọi thứ và lên đường. Mất thêm hai năm nữa để tìm ra một chỗ cắm trại. Rồi thêm sáu tháng để dọn dẹp và bày biện các thứ.

Hiệp thông cầu nguyện cho linh hồn Gioan

“Ai tin vào Thầy thì được sống muôn đời” (Ga 3,15)


http://cuucaclinhhon.files.wordpress.com/2011/04/flower2.gif?w=600


Trong niềm tín thác vào Đức Kitô Phục Sinh,


Hội Cứu Giúp Các Linh Hồn và gia đình trân trọng báo tin:





Cụ Gioan Tạ Văn Kỷ


Sinh ngày: 15/10/1924


Đã an nghỉ trong Chúa lúc 18g 20′  ngày 17 tháng 12 năm 2011


(tức ngày 23/11 năm Tân Mão)


Hưởng thọ: 88 tuổi


Lễ viếng từ 7g 30' ngày 18 tháng 12 năm 2011


Thánh Lễ an táng được cử hành tại Nhà thờ Giáo xứ Phú Đa


lúc 8g ngày 19 tháng 12 năm 2011


Mai táng cùng ngày tại nghĩa trang Giáo xứ Phú Đa.


Kính xin quý Cha, quý nam nữ tu sĩ và quý cộng đoàn cầu nguyện cho linh hồn Gioan.



Giêsu Maria Giuse con mến yêu, xin cứu rỗi linh hồn Gioan.

Người gửi: BBT

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

10 LỜI KHUYÊN DẠY CON NÊN NGƯỜI LÀNH MẠNH

Những vụ bạo động xảy ra trong các trường học gần đây, ở Hoa Kỳ cũng như Gia Nã Ðại, khiến nhiều phụ huynh ưu tư không biết phải làm gì để bảo vệ con em mình. "Phải biết rằng chúng ta đã có nhiều sai lầm, và bây giờ phải tái phối trí lại," đó là lời nhận xét của bà Brook Noel, tác giả cuốn "Back to Basics: 101 Ideas for Strengthening our Children and our Families" (Vancouver, Wash: Champion Press Ltd., 1999).

TẠI SAO TÔI CHỌN CHÚA


- Chúa Giêsu kém trí nhớ
- Chúa Giêsu không biết làm toán
- Chúa Giêsu không sành luận lý
- Chúa Giêsu không biết kinh tế tài chánh
- Chúa Giêsu làm bạn với kẻ tội lỗi
- Chúa Giêsu thích ăn uống, tiệc tùng
- Chúa Giêsu không giữ luật Do thái
- Chúa Giêsu như điên cuồng
- Chúa Giêsu phiêu lưu
- Chúa Giêsu có những lời giảng dạy xem ra mâu thuẫn

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Sự cần thiết của cầu nguyện

Cầu nguyện là vấn đề mang tính thực tiễn và luôn luôn mới mẻ. Bởi nó phản ánh chiều kích thâm sâu đời sống thiêng liêng của người Kitô hữu qua từng cung bậc của cuộc sống. Vậy, cầu nguyện là gì? Cầu nguyện có tương quan và ý nghĩa như thế nào đối với những người sống đời dâng hiến?

Yêu đương thời @


Tình yêu là đề tài muôn thuở của nhân loại. Nói đến tình yêu thì có muôn vàn cách khác nhau. Đối với thi sĩ Xuân Diệu:

 “Yêu là chết trong lòng một ít,

 Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu”. (Yêu)

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Thế nào là tình yêu vợ chồng


Trong những ngày lễ Hôn Phối chúng ta thường nghe đọc:

Thiên Chúa là Tình Yêu. Chúng ta hãy thương yêu nhau như Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta.

Nhưng thế nào là tình yêu? Và yêu nhau như thế nào mới gọi là yêu?

Hôn nhân hạnh phúc


Con người được dựng nên để theo đuổi hạnh phúc trong cuộc sống, từ khi sinh ra đến lúc lìa trần. Con người làm việc và chiến đấu không ngừng để khả dĩ đạt được hạnh phúc, dù con người không biết chính xác hạnh phúc thế nào. Các tôn giáo có những lời khuyên thực hành để khả dĩ đạt hạnh phúc càng nhiều càng tốt, nhưng người ta làm ngơ vì những tham vọng, thù hận và ảo tưởng. Nhiều người thất bại và đau khổ cũng vẫn hy vọng và không ngừng đi tìm hạnh phúc cho cuộc sống hiện tại và mai sau. Nhiều người tận hưởng nhiều hạnh phúc mà vẫn chưa thoả mãn, và vẫn khao khát hạnh phúc vĩnh hằng sau khi rời bỏ trần gian – vì ai cũng phải chết.


Một người bình thường, cũng như một đứa trẻ, khó phân biệt giữa hạnh phúc và niềm vui. Với họ, điều gì tạo niềm vui là tạo hạnh phúc, và hạnh phúc là tận hưởng niềm vui.

Chúng ta thường coi thời thơ ấu là thời kỳ hạnh phúc. Thực tế thì trẻ con chưa hiểu hạnh phúc là gì. Nhờ cha mẹ che chở, trẻ con sống những ngày tháng vui vẻ. Khi chúng ta lớn lên, những thay đổi xảy ra trong tam trí và cơ thể khiến chúng ta nhận ra sự hiện hữu của người khác phái và bắt đầu trải nghiệm lực hấp dẫn về giới tính làm tăng phức cảm.

Sự tò mò làm chúng ta phát hiện các yếu tố của cuộc sống – qua sách báo và trò chuyện với bạn bè. Chúng ta phát hiện mình trưởng thành, và bắt đầu tìm người tương hợp để xây dựng mối quan hệ nghiêm túc yêu thương. Tình yêu, tình dục và hôn nhân trở thành các vấn đề quan yếu sẽ xác định chất lượng cuộc sống phu thê của chúng ta.

Ngày nay, các bạn trẻ được tiếp cận nhiều ảnh hưởng Tây phương qua các phương tiện thông tin đại chúng như báo chí, ti-vi, radio, phim ảnh, Internet… và hệ quả là những đòi hỏi lệch lạc về tình cảm, tình yêu và tình dục – thậm chí là… hôn nhân! Các giá trị luân lý Tây phương xưa đang dần dần bị xói mòn về phương diện ảnh hưởng này. Trách nhiệm liên quan lẫn nhau!

Cách sống hiện đại đầy ắp những kiểu căng thẳng, tất nhiên các mức căng thẳng cũng ảnh hưởng hôn nhân. Nếu phân tích các nguyên nhân chính về các vấn nạn xã hội như tình dục trước hôn nhân, sống thử, thiếu niên mang thai, hôn nhân không hạnh phúc, ly thân, ly hôn, lạm dụng trẻ em, bạo hành gia đình… Chúng ta thấy đó là do tính ích kỷ và thiếu kiên nhẫn, thiếu tha thứ, không hiểu nhau…

Hôn nhân không thể miễn cưỡng hoặc ép buộc. Nam và nữ đều có quyền tự do kết hôn hoặc sống độc thân. Hôn nhân tự nó không xấu, và không tôn giáo nào phản đối hôn nhân.

Tình dục không là điều quan yếu nhất đối với hạnh phúc trong hôn nhân, phụ nữ không nên coi mình là đối tượng phục vụ sự ham muốn của đàn ông – dù đó là chồng. Hãy ăn mặc sao cho đúng đắn chứ không là biểu tượng tình dục. Ăn mặc “hớ hênh” là phụ nữ yếu kém về tâm sinh lý và thẩm mỹ. Cái gì TỐT thì ĐẸP, nhưng cái gì ĐẸP thì chưa hẳn TỐT. Cái đẹp thể lý chỉ thoả mãn con mắt, nhưng cái đẹp nội tâm mới khả dĩ chinh phục nhân tâm. Gandhi nói: “Hôn nhân để thoả mãn tình dục thì không là hôn nhân. Đó là nhục dục”.

Tình yêu có thể là sản phẩm của tình dục, nhưng tình dục chỉ là cách bày tỏ tình yêu. Trong hôn nhân hạnh phúc, tình yêu và tình dục không thể tách rời. Trong tình yêu có tình dục, nhưng trong tình dục chưa chắc có tình yêu.

Không gì khả dĩ thoả mãn cả ngũ quan cùng lúc, ngoại trừ tình cảm đôi lứa. Người Hy Lạp cổ đại biết điều này khi họ nói rằng nam và nữ là một. Hai nên một thì không thể không yêu thương nhau, vì không lẽ mình lại ghét mình? Kinh Thánh Công giáo cũng nói nam và nữ nên một khi họ kết hôn. Công giáo coi hôn nhân là bí tích, nhưng “Phật giáo không coi hôn nhân là nhiệm vụ tôn giáo hoặc không là bí tích được phong ban từ trời” (Ven. K. Sri Dhammananda).

Người ta thích thoả mãn niềm vui trần tục – giống như thích âm nhạc, thơ văn, hội hoạ, khiêu vũ, ẩm thực, chưng diện hoặc những gì không làm hại cơ thể. Các niềm vui đó chỉ thoáng qua, không chắc chắn, nhưng chúng khả dĩ vô hiệu hoá sự cảm thụ bản chất đích thực của hôn nhân.

Trong cuốn Of Suchness, John J. Robinson đưa ra lời khuyên về tình yêu, tình dục và hôn nhân: “Hãy cẩn trọng, kết hôn thì dễ hơn không kết hôn. Nếu chọn đúng người thì tuyệt vời, nhưng nếu không thì hằng ngày bạn phải sống trong địa ngục trần gian. Đó là một trong các nỗi khổ nhất trên đời”.

Chúng ta biết quá nhiều người than phiền về hôn nhân của họ, ít khi nghe nói về hôn nhân hạnh phúc. Giới trẻ đọc tiểu thuyết và xem phim ảnh lãng mạn nên thường cho rằng hôn nhân là “vườn hồng”. Hôn nhân và thực tế liên đới lẫn nhau. Phải nhớ rằng khi kết hôn, người ta đối diện nhiều vấn đề và trách nhiệm mà mình không hề có kinh nghiệm hoặc ngoài dự kiến.

Để có hôn nhân hạnh phúc, vợ chồng phải hài hoà cuộc sống bằng cách giảm thiểu sự khác biệt giữa hai lối sống của hai con người – nghĩa là nhường nhịn chứ không bắt người kia theo mình. Trong hôn nhân không có kẻ thua và người thắng. Vợ chồng phải biết khi nào cần “mù”, “điếc” và “câm”.

Nguyên nhân gây rạn nứt hôn nhan là nghi ngờ nhau, nghi ngờ rồi suy diễn đủ thứ. Đó là thiếu hiểu biết. Tin nhau rất cần trong các mối quan hệ, đặc biệt là hôn nhân, nhưng tin nhau không có nghĩa là kể hết mọi bí mật. Điều bí ẩn tạo ra nghi ngờ, nghi ngờ dẫn đến ghen tuông, ghen tuông sinh ra tức giận, tức giận gây ra thù hận, và thù hận có thể dẫn đến ly thân hoặc ly hôn, thậm chí là tự tử hoặc sát nhân!

Nếu vợ chồng có thể chia vui sẻ buồn hằng ngày thì họ có thể an ủi nhau và giảm thiểu khổ sầu. Cuộc sống vốn dĩ buồn nhiều hơn vui, rất cần chia sẻ và nâng đỡ nhau. Khi yêu nhau, tất cả đều đẹp và mang sắc hồng, nhưng hôn nhân không như lúc yêu nhau vì đầy các trách nhiệm – trách nhiệm với nhau và với con cái.

Có con cái thì không khó, nhưng làm cha mẹ rất khó. Không chỉ cho chúng ăn, mặc, học hành… mà còn những điều cần hơn: bảo vệ chúng khỏi điều xấu, dạy chúng tích cực làm điều tốt, giáo dục cách sống, nghiêm nghị mà không nghiêm khắc với chúng…

Hôn nhân hạnh phúc không chỉ riêng vợ chồng mà còn liên quan con cái, cháu chắt… Hôn nhân là phước lành chứ không là gánh nặng. Đó là một gánh-nặng-hạnh-phúc!


Trầm Thiên Thu

Trao Ban Tình Yêu


Tình yêu Thiên Chúa dành cho bạn là một tình yêu riêng tư. Đừng nghĩ rằng đơn thuần bạn chỉ là một trong số nhiều người, và rằng bởi vì có rất nhiều người, nên tình yêu của Ngài không thể đến với hết từng người. Thiên Chúa là Đấng thông biết mọi sự và hiện diện ở khắp mọi nơi.

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Cuộc sống và những sự lựa chọn


Cuộc sống thật công bằng vì nó luôn cho chúng ta nhiều sự lựa chọn:

Món quà chính là bạn


(EMTY) - Ralph Waldo Emerson đã nói: “Món quà duy nhất chính là một phần của bạn”. Và 12 món quà sau đây chính là những món quà từ bạn. Chúng không tốn kém gì nhưng đó chính là những món quà quý giá nhất mà bạn có thể tặng cho gia đình và bạn bè. Nó có thể mang lại những ảnh hưởng dài lâu.

Có lẽ bạn nghĩ rằng mình có rất ít để ban tặng cho người khác và những điều bạn tặng chẳng mang đến điều khác biệt gì nơi cuộc sống của họ, nhưng không phải như thế. Bảng liệt kê dưới đây chỉ cho bạn biết những món quà bạn có thể ban tặng và sẽ được trân trọng mãi mãi, hãy bắt đầu với...


1. Thời gian

Trong thế giới bận rộn của chúng ta, cụm từ: “Tôi không có thời gian để…” đã trở thành một lời than phiền rất quen thuộc. Giống như một cái cây đang lớn lên, bất kỳ một mối quan hệ nào giữa người với người chỉ có thể trở nên khắng khít nếu nó nhận được sự quan tâm. Hầu hết tất cả những mối quan hệ của con người đều được nuôi dưỡng bằng một loại thuốc bổ có tên gọi là “thời gian”. Một cú điện thoại gọi đến trò chuyện với một người bạn đang chán nản, hoặc dành ra nửa giờ để thăm người dì đang sống một mình cũng có thể có ý nghĩa rất nhiều.

2. Gương tốt

Hầu hết mọi người học được những thái độ và hành động cơ bản bằng cách quan sát những người khác. Hãy là một tấm gương tốt bằng cách giải quyết những tình huống khó khăn theo cách của một người trưởng thành.

3. Chấp nhận

Rất nhiều vấn đề giữa hai vợ chồng hay giữa những người bạn nảy sinh do một người cố gắng thay đổi người khác để phù hợp với những quan điểm đã được định kiến trước. Nhưng bạn có biết rằng thường thì con người sẽ bắt đầu bỏ đi những thói quen xấu một khi họ được người khác chấp nhận con người thật của họ?

4. Nhìn ra điều tốt nhất nơi người khác

Khi chúng ta trông chờ một người phản ứng lại theo cách tích cực, họ sẽ thường làm như thế.

5. Từ bỏ thói quen xấu

Tất cả chúng ta đều có những thói quen làm phiền lòng những người mình yêu thương. Quả là một món quà tuyệt vời biết bao nếu chúng ta từ bỏ những thói quen gây khó chịu và không lành mạnh.

6. Chia sẻ

Giúp ai đó mà bạn yêu thương học được điều gì đó mới - đó chính là sự đầu tư quan trọng cho niềm hạnh phúc tương lai của người ấy. Chia sẻ những tài năng của chúng ta với những người khác chính là một cách rất tốt để thể hiện tình yêu của chính mình.

7. Lắng nghe

Rất ít người trong chúng ta biết được thế nào là lắng nghe một cách hữu hiệu. Chúng ta rất thường chen ngang hay không quan tâm đến những gì người khác đang nói.

8. Đón nhận

Khi chúng ta để cho người khác tặng chúng ta thứ gì đó và khi chúng ta đón nhận món quà của họ với tấm lòng biết ơn là chúng ta đang tặng cho họ một trong những món quà quan trọng nhất.

9. Vui đùa

Hãy hưởng ứng khi ai đó hướng dẫn mọi người tìm sự vui thích qua những việc làm bình thường.

10. Tôn trọng cuộc sống riêng tư

Rất nhiều lần chúng ta khiến những người chúng ta yêu thương phải nghẹt thở vì sự tò mò và làm mất thời gian của họ. Mỗi người chúng ta đều cần tình bạn và cần sự riêng tư. Hãy từ bỏ tính hay tò mò của bạn và để cho những người bạn yêu thương quyền có được những suy nghĩ và những cảm xúc riêng tư.

11. Tự trọng

Rất khó để cưỡng lại việc luôn muốn cho những người bạn yêu thương những lời khuyên vô ích hoặc không cần thiết. Những lời khuyên như thế có thể vô tình làm xúc phạm đến lòng tự trọng của họ.

12. Cởi mở

Những mối quan hệ có thể tiến triển và khăng khít hoặc cũng có thể trở nên nhạt nhẽo và phai mờ. Cởi mở - để cho người khác hiểu thêm về bạn - có thể biến mối quan hệ đang bị phai mờ thành một mối quan hệ ngày càng thân thiết. Nó cũng có thể giúp duy trì tình bạn hay cuộc hôn nhân vốn đang rất tốt đẹp. Cởi mở còn làm cho người khác có cơ hội để hiểu rõ hơn về bạn.

Nghi Ân dịch


(EMTY) - Ralph Waldo Emerson đã nói: “Món quà duy nhất chính là một phần của bạn”. Và 12 món quà sau đây chính là những món quà từ bạn. Chúng không tốn kém gì nhưng đó chính là những món quà quý giá nhất mà bạn có thể tặng cho gia đình và bạn bè. Nó có thể mang lại những ảnh hưởng dài lâu.

Có lẽ bạn nghĩ rằng mình có rất ít để ban tặng cho người khác và những điều bạn tặng chẳng mang đến điều khác biệt gì nơi cuộc sống của họ, nhưng không phải như thế. Bảng liệt kê dưới đây chỉ cho bạn biết những món quà bạn có thể ban tặng và sẽ được trân trọng mãi mãi, hãy bắt đầu với...

1. Thời gian

Trong thế giới bận rộn của chúng ta, cụm từ: “Tôi không có thời gian để…” đã trở thành một lời than phiền rất quen thuộc. Giống như một cái cây đang lớn lên, bất kỳ một mối quan hệ nào giữa người với người chỉ có thể trở nên khắng khít nếu nó nhận được sự quan tâm. Hầu hết tất cả những mối quan hệ của con người đều được nuôi dưỡng bằng một loại thuốc bổ có tên gọi là “thời gian”. Một cú điện thoại gọi đến trò chuyện với một người bạn đang chán nản, hoặc dành ra nửa giờ để thăm người dì đang sống một mình cũng có thể có ý nghĩa rất nhiều.

2. Gương tốt

Hầu hết mọi người học được những thái độ và hành động cơ bản bằng cách quan sát những người khác. Hãy là một tấm gương tốt bằng cách giải quyết những tình huống khó khăn theo cách của một người trưởng thành.

3. Chấp nhận

Rất nhiều vấn đề giữa hai vợ chồng hay giữa những người bạn nảy sinh do một người cố gắng thay đổi người khác để phù hợp với những quan điểm đã được định kiến trước. Nhưng bạn có biết rằng thường thì con người sẽ bắt đầu bỏ đi những thói quen xấu một khi họ được người khác chấp nhận con người thật của họ?

4. Nhìn ra điều tốt nhất nơi người khác

Khi chúng ta trông chờ một người phản ứng lại theo cách tích cực, họ sẽ thường làm như thế.

5. Từ bỏ thói quen xấu

Tất cả chúng ta đều có những thói quen làm phiền lòng những người mình yêu thương. Quả là một món quà tuyệt vời biết bao nếu chúng ta từ bỏ những thói quen gây khó chịu và không lành mạnh.

6. Chia sẻ

Giúp ai đó mà bạn yêu thương học được điều gì đó mới - đó chính là sự đầu tư quan trọng cho niềm hạnh phúc tương lai của người ấy. Chia sẻ những tài năng của chúng ta với những người khác chính là một cách rất tốt để thể hiện tình yêu của chính mình.

7. Lắng nghe

Rất ít người trong chúng ta biết được thế nào là lắng nghe một cách hữu hiệu. Chúng ta rất thường chen ngang hay không quan tâm đến những gì người khác đang nói.

8. Đón nhận

Khi chúng ta để cho người khác tặng chúng ta thứ gì đó và khi chúng ta đón nhận món quà của họ với tấm lòng biết ơn là chúng ta đang tặng cho họ một trong những món quà quan trọng nhất.

9. Vui đùa

Hãy hưởng ứng khi ai đó hướng dẫn mọi người tìm sự vui thích qua những việc làm bình thường.

10. Tôn trọng cuộc sống riêng tư

Rất nhiều lần chúng ta khiến những người chúng ta yêu thương phải nghẹt thở vì sự tò mò và làm mất thời gian của họ. Mỗi người chúng ta đều cần tình bạn và cần sự riêng tư. Hãy từ bỏ tính hay tò mò của bạn và để cho những người bạn yêu thương quyền có được những suy nghĩ và những cảm xúc riêng tư.

11. Tự trọng

Rất khó để cưỡng lại việc luôn muốn cho những người bạn yêu thương những lời khuyên vô ích hoặc không cần thiết. Những lời khuyên như thế có thể vô tình làm xúc phạm đến lòng tự trọng của họ.

12. Cởi mở

Những mối quan hệ có thể tiến triển và khăng khít hoặc cũng có thể trở nên nhạt nhẽo và phai mờ. Cởi mở - để cho người khác hiểu thêm về bạn - có thể biến mối quan hệ đang bị phai mờ thành một mối quan hệ ngày càng thân thiết. Nó cũng có thể giúp duy trì tình bạn hay cuộc hôn nhân vốn đang rất tốt đẹp. Cởi mở còn làm cho người khác có cơ hội để hiểu rõ hơn về bạn.

Nghi Ân dịch


Bàn tay của mẹ, bài học của con, câu chuyện về lòng biết ơn


-  Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên cho một công ty lớn.


- Anh ta vừa xong buổi phỏng vấn đầu tiên, ông giám đốc phỏng vấn lần cuối để quyết định nhận hay không nhận anh ta.

- Viên giám đốc khám phá học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt và năm nào, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học, cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh chàng thanh niên không hoàn thành vượt bực.

- Viên giám đốc hỏi “Anh đã được học bỗng nào của trường?” Chàng thanh niên đáp “Thưa không”
Viên giám đốc hỏi “Thế cha anh trả học phí cho anh đi học?” Chàng thanh niên đáp “Cha tôi chết khi tôi vừa mới một tuổi đầu. Mẹ tôi mới là người lo trả học phí”
Viên giám đốc lại hỏi “Mẹ của anh là việc ở đâu?”
Chàng thanh niên đáp “Mẹ tôi làm việc giặt áo quần”. Viên giám đốc bảo chàng thanh niên đưa đôi bàn tay cho ông ta xem. Chàng thanh niên đưa hai bàn tay mịn màng và hoàn hảo của chàng cho ông giám đốc xem.

- Viên giám đốc hỏi “Vậy trước nay anh có bao giờ giúp mẹ giặt giũ áo quần không?”

- “Chưa bao giờ, mẹ luôn bảo tôi lo học và đọc thêm nhiều sách. Hơn nữa, mẹ tôi giặt áo quần nhanh hơn tôi.” Chàng thanh niên đáp.

- Viên giám đốc dặn chàng thanh niên “Tôi yêu cầu anh một việc. Hôm nay khi trở lại nhà, lau sạch đôi bàn tay của mẹ anh, và rồi ngày mai đến gặp tôi. ”

- Chàng thanh niên cảm thấy khả năng được công việc tốt này rất là cao. Khi vừa về đến nhà, chàng ta sung sướng thưa với mẹ để được lau sạch đôi bàn tay của bà. Mẹ chàng cảm thấy có gì đó khác lạ, sung sướng, nhưng với một cảm giác vừa vui mà cũng vừa buồn, bà đưa đôi bàn tay cho con trai xem.

- Chàng thanh niên từ từ lau sạch đôi bàn tay của mẹ. Vừa lau, nước mắt chàng tuôn tràn. Đây là lần đầu tiên chàng thanh niên mới khám phá đôi tay mẹ mình, đôi bàn tay nhăn nheo và đầy những vết bầm đen. Những vết bầm làm đau nhức đến nỗi bà đã rùng mình khi được lau bằng nước. Lần đầu tiên trong đời, chàng thanh niên nhận thức ra rằng, chính từ đôi bàn tay giặt quần áo mỗi ngày này đã giúp trả học phí cho chàng.

- Những vết bầm trong tôi tay của mẹ là giá mẹ chàng phải trả cho ngày chàng tốt nghiệp, cho những xuất sắc trong học vấn và cho tương lai sẽ tới của chàng.

- Sau khi lau sạch đôi tay của mẹ, chàng thanh niên lặng lẽ giặt hết phần áo quần còn lại của me.

- Tối đó, hai mẹ con tâm sự với nhau thật là lâu.

- Sáng hôm sau, chàng thanh niên tới gặp ông giám đốc.

- Viên giám đốc lưu ý những giọt nước mắt chưa ráo hết trong đôi mắt của chàng thanh niên, và hỏi “Anh có thể cho tôi biết những gì anh đã làm và đã học được hôm qua ở nhà không?”

- Chàng thanh niên đáp “Tôi lau sạch đôi tay của mẹ, và cũng giặt hết phần áo quần còn lại.” Viên giám đốc hỏi “Cảm tưởng của anh ra sao?”

- Chàng thanh niên đáp, “Thứ nhất, bây giờ tôi hiểu thế là ý nghĩa của lòng biết ơn; không có mẹ, tôi không thể thành tựu được như hôm nay.

- Thứ hai, qua việc hợp tác với nhau, và qua việc giúp mẹ giặt quần áo, giờ tôi mới ý thức rằng thật khó khăn và gian khổ để hoàn tất công việc.

- Thứ ba, tôi biết ơn sự quan trọng và giá trị của quan hệ gia đình.”

- Viên giám đốc nói, “Đây là những gì tôi tìm kiếm nơi người sẽ là quản trị viên trong công ty chúng tôi. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn sự giúp đở của những người khác, một người cảm thông sự chịu đựng của những người khác để hoàn thành nhiệm vụ, và một người không chỉ nghĩ đến tiền bạc là mục đích duy nhất của cuộc đời. Em được nhận.”

- Sau đó, chàng thanh niên làm việc hăng say, và nhận được sự kính trọng của các nhân viên dưới quyền. Tất cả nhân viên làm việc kiên trì và hợp tác như một đội. Thành tựu của công ty mỗi ngày được nhiều cải thiện.

- Một đứa bé, được che chỡ và có thói quen muốn gì đước nấy, có thể sẽ phát triển “tâm lý đặc quyền” và sẽ luôn nghĩ đến mình trước. Hắn sẽ thờ ơ về các nỗ lực của cha mẹ.

- Khi làm việc, hắn giả thiết rằng mọi người phải vâng lời hắn, và khi trở thành một quản trị viên hắn có thể sẽ không bao giờ biết sự chịu đựng của các nhân viên dưới quyền và luôn đổ thừa cho người khác.

- Đối với loại người này, có thể học giỏi, có thể thành công một thời gian ngắn nhưng thật sự sẽ không cảm nhận được ý nghĩa của thành tựu. Hắn sẽ cằn nhằn, lòng chất đầy oán ghét và đấu tranh để có được nhiều thứ cho mình. Nếu chúng ta thuộc loại cha mẹ chuyên bao che con cái như thế này, phải chăng chúng ta đang cho chúng thấy tình thương của cha mẹ hay thay vì đang tàn phá chúng?

- Bạn có thể cho con cái sống trong những căn nhà lớn, ăn thức ăn ngon, học dương cầm, xem TV màn ảnh rộng. Nhưng khi chúng ta cắt cỏ, xin vui lòng cho chúng làm việc đó. Sau bữa cơm, hãy để chúng rữa chén bát cùng với anh chị em chúng. Không phải vì các bạn không có tiền để mướn người làm trong nhà, nhưng bởi vì bạn nên thương con đúng cách.

- Bạn muốn chúng hiểu rằng, bất kể cha mẹ giàu có cỡ nào, một ngày tóc họ cũng sẽ bạc như mẹ của người bạn trẻ kia. Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học để biết hơn sự khó khăn, học khả năng cùng làm việc với những người khác để hoàn thành công việc.

Sưu tầm

Va Miệng


VRNs (09.12.2011) - IntegratedCatholicLife – Tôi thấy sự khao khát trong vấn đề của tôi -khao khát cái gì đó sâu sắc hơn, bồi bổ hơn và tâm linh hơn. Muốn lấp đầy khoảng khao khát này, chúng ta phải cố gắng, thậm chí điều này không dễ trong xã hội ngày nay, để tái phát hiện khả năng chữa lành của sự thinh lặng. Sách Giảng viên dạy: “Có lúc nên tĩnh lặng, và có lúc nên nói”
.


Mỗi nữ tu Dòng Kín, kể cả tôi, đều phải tĩnh tâm 8 ngày mỗi năm. Lần đầu tiên chúng ta vào Dòng Kín, chúng ta cảm thấy rất khó thinh lặng. Điều mới lạ. Nhiều người trong chúng ta lần đầu tĩnh tâm 8 ngày chỉ suy niệm bằng sự ngạc nhiên mà cho rằng ai cũng có thể giữ thinh lặng suốt 8 ngày. Làm sao chúng ta làm được như vậy? Dĩ nhiên, qua nhiều năm, chúng ta trở nên thích sống thinh lặng hơn.

Có 2 loại thinh lặng – thinh lặng ngoại tại và nội tại (exterior and interior silence). Mỗi cái bổ túc lẫn nhau. Cái này làm cho cái kia có thể. Cả hai đều đem chúng ta đến gần Thiên Chúa. Chúng ta biết giữ thinh lặng để có thể cầu nguyện.Không khó hiểu để nhận ra rằng khi có sự thinh lặng ngoại tại, nó sẽ cho thấy tất cả các tiếng động nội tại trong tâm hồn. Dòng Kín có cách cầu nguyện thâm sâu và tất cả chúng tôi mau chóng nhận ra các tư tưởng nội tại có thể rất ồn ào. Tôi nghe những người cố gắng ẩn dật hóa đời mình, và rời xa nó vì sự thinh lặng cho thấy nhiều tiếng ồn nội tại. Đó là làm lộ ra quá nhiều.

Trong kỳ tĩnh tâm năm, người giảng phòng (retreat master) là LM Thomas Dubay, SM. Ngài nói về sự trái ngược của sự im lặng. Ngài tập trung vào lời nói, tập trung vào ĐIỀU chúng ta CHỌN để nói và KHI chúng ta nói điều đó.

Tôi còn giữ những ghi chú trong kỳ tĩnh tâm đó. Mỗi điểm đầu làm tôi “sáng mắt”.Người ta có thể tìm thấy điều này trong sự yêu cầu của mình. Đây là vài ghi chú tôi ghi lại khi nghe LM Dubay giảng tĩnh tâm, ngài chia làm 2 phần:

  1. Tội lỗi hiển nhiên của cái lưỡi.

  2. Không nhận ra lỗi lầm trong lời nói.


Tội lỗi hiển nhiên của cái lưỡi – “Người năng nói năng lỗi, ai dè giữ lời nói mới là người khôn” (Cn 10:19).

  • Gièm pha – Nói về lỗi của người khác (lỗi có thật) mà không có ý tốt (Sr 21).

  • Vu khống – Nói về lỗi của người khác (lỗi không có thật).

  • Cãi nhau vặt – Nói những lời nhận xét gay gắt.

  • Cằn nhằn – Luôn than phiền, la rầy hoặc chỉ trích người khác dù lỗi đó có thật; luôn tìm cách “bới lông tìm vết” (Cn 21:9).

  • Đề cao mình – Luôn nói đến những điều mình làm hoặc nói, luôn nói về mình.

  • Lắm chuyện  Có những bí mật không được tiết lộ, ai cũng có danh dự: “Đứa ngồi lê đôi mách sẽ tiết lộ điều bí mật, còn người tín cẩn giữ kín chuyện riêng tư” (Cn 11:13).

  • Chi phối cuộc nói chuyện – Hầu như chúng ta không biết điều này, vì ai cũng muốn nói nhiều.

  • Nói chuyện tục tĩu – Nói những điều bất xứng, dù nói đùa: “Chuyện gian dâm, mọi thứ ô uế hay tham lam, thì dù nói đến, anh em cũng phải tránh, như thế mới xứng đáng là những người trong dân thánh” (Ep 5:3-4).


Không nhận ra lỗi lầm trong lời nói

  • Nói để giết thời gian – Khi tán gẫu, nói chuyện vô bổ:“Đến Ngày phán xét, người ta sẽ phải trả lời về mọi điều vô ích mình đã nói” (Mt 12:36).

  • Khinh suất tâm linh khi nói chuyện với người khác – Cho đó là điều tất nhiên của cuộc sống (Tv 25:15; Ep 1: Cl 3:12; Ep 5:18-20).

  • Phung phí năng lực tâm lý – Làm chúng ta mệt mỏi, xao lãng, và không thể hoàn tất bổn phận hiệntai.

  • Làm gương xấu – Đối với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, nhất là đối với trẻ em.

  • Nói cho sướng miệng – Nói đi nói lại về nỗi đau hoặc lỗi lầm của người khác.

  • Biện hộ – Tự bào chữa mình dù không cần thiết.

  • Lãng nhách, “vô duyên” – Đáng lẽ có thể dùng thời gian tốt hơn: “Còn những chuyện nhảm nhí, trống rỗng, anh hãy tránh xa, vì những kẻ nói những chuyện ấy sẽ tiến sâu vào con đường vô luân. Lời họ như một thứ ung nhọt cứ loét thêm ra” (2 Tm 2:16-17).

  • Can dự vào chuyện của người khác – Chúng ta ưa “xía” vào chuyện của người khác, dù chẳng liên quan tới mính: “Có một số người sống vô kỷ luật, chẳng làm việc gì, mà việc gì cũng xen vào. Nhân danh Chúa Giêsu Kitô, chúng tôi truyền dạy và khuyên nhủ những người ấy hãy ở yên mà làm việc, để có của nuôi thân” (2 Tx 3:11-12).


Làm sao chiến thắng miệng lưỡi?

  1. Cầu nguyện hàng ngày.

  2. Thường xuyên xưng tội và rước lễ.

  3. Xin ơn nhận biết tội lỗi của miệng lưỡi.

  4. Xin ơn biết giữ thinh lặng trong khi nói chuyện về tình huống xấu.

  5. Xin ơn biết giữ thinh lặng trong khi nói chuyện về người khác.

  6. Cố gắng giữ thinh lặng.


QUY TẮC: Không bao giờ tiếp tục các thông tin xấu về bất kỳ ai, nếu Lời Chúa không cho bạn đặc quyền và trách nhiệm làm vậy, người mà bạn thông tin có trách nhiệm trong tình huống đó và cần biết thông tin đó.

Dĩ nhiên, chúng ta cần thinh lặng nhiều để khả dĩ trò chuyện thân mật với Thiên Chúa. Sự thinh lặng đó là sự im lặng chờ đợi, sự thinh lặng cầu nguyện. Ngày nay thế giới của chúng ta có quá nhiều tiếng ồn, mỗi người chúng ta có thể nói rằng tâm hồn chúng ta cũng vậy. Khi nói, chúng ta hãy chú ý nhiều đến điều mình nói, lý do để nói và cách nói để tránh “vạ miệng”.

Lạy Chúa, xin hướng dẫn chúng con trong Chân lý của Ngài. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Chúa chúng con. Amen.


Nữ tu Laus Gloriae, OCD


TRẦM THIÊN THU


(Chuyển ngữ từ IntegratedCatholicLife.org)