Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011
Thiên Đàng và Hoả ngục
Một hôm Chúa hiện ra và nói với một tu sĩ rất đạo đức rằng:
- Trong những năm qua, ngươi đã hết tâm thờ phụng Ta và hằng khát khao được hưởng hạnh phúc trường sinh trong nước Ta. Vậy ngươi có thắc mắc gì về vương quốc của Ta không?
Vị tu sĩ thánh thiện đáp:
- Vâng, lạy Chúa, con đã đọc nhiều và nghiền ngẫm Kinh Thánh cũng không ít, nhưng con vẫn thắc mắc không biết thiên đàng hỏa ngục khác nhau như thế nào, vì những điều Kinh Thánh diễn tả chỉ là hình bóng mà thôi.
Chúa liền phán :
- Thắc mắc của ngươi thật khó trả lời, vì thường Ta không tiết lộ bí nhiệm ấy cho ai, đàng khác người ta cũng không thể cảm nghiệm được sự khác biệt giữa thiên đàng và hỏa ngục ra sao. Nhưng thôi, vì ngươi đã trung thành phụng sự ta nhiều năm, nên Ta cho ngươi một đặc ân là cho người thấy trước sự thật về thiên đàng và hỏa ngục như thế nào.
Chúa vừa nói xong, thì trong nháy mắt, vị tu sĩ thánh thiện được đưa đến trước cửa hỏa ngục. Ngài vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy hỏa ngục tương tự như một tòa lâu đài rất sang trọng và rộng lớn. Trong lâu đài này có một phòng tiệc bao la lỗng lẫy. Các thực khách ngồi hai bên những dãy bàn cũng hết sức sang trọng, với đủ mọi thứ cao lương mĩ vị chưa từng thấy. Các thực khách là những người bình thường, ngoại trừ một đặc điểm kỳ dị là cánh tay của người nào cũng rất dài, dài như chếc đòn gánh, và không có khuyủ tay. Bên cạnh bàn tay của mỗi người đều có đặt một bộ muỗng nỉa để ăn. Nhưng không ai có thể ăn được, vì tay quá dài lại không có khuỷu tay, nên mặc dù đồ ăn đầy bàn và ở ngay trong tầm tay, nhưng không ai có thể đưa đồ ăn vào miệng được, nên họ phải đói khát và khóc lóc rất thảm thiết.
Một thoáng sau, vị tu sĩ lại được đưa lên thiên đàng. Một lần nữa, ngài lại vô cùng ngạc nhiên khi thấy cảnh trên thiên đàng giống hệt như dưới hỏa ngục: Cũng lâu đài sang trọng, phòng tiệc rộng lớn bao la và lịch sự, cũng đầy những dãy bàn dài và với các thực khách ngồi hai bên và trên những bàn đầy những món cao lương mĩ vị chưa từng thấy. Các thực khách cũng có đặc điểm kỳ dị là tay dài đòn gánh và không có khuỷu tay.
Nhưng người nào người nấy đều cười vui vẻ, tạo nên cảnh tượng hết sức vui tươi ồn ào, người nào cũng ăn uống no nê thỏa thích, vì mỗi người đều xúc đồ ăn, rồi thay vì đưa vào miệng mình, thì đút cho người đối diện. Vì thế người nào cũng được ăn uống thỏa thích.
SUY TƯ:
Cuộc sống thiên đàng và hỏa ngục nơi trần gian cũng vậy: cùng một hoàn cảnh, nhưng người ta có thể sống như trong hỏa ngục, khi họ chỉ biết phục vụ cho cá nhân mình; ngược lại, người ta cũng có thể sống an vui hạnh phúc như thiên đàng, khi họ biết quên mình và chỉ quan tâm phục vụ cho người khác.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét