Quán trọ không có chỗ cho các Ngài
Và Đức Mẹ sinh Chúa Cứu thế!
Khi Mẹ Maria đã gần tới ngày sinh, hoàng đế Rôma ban bố sắc lệnh truyền mọi người dân trong toàn đế quốc phải ghi tên vào Sổ Kiểm tra tại quê tổ của mình. Thánh Giuse và Mẹ, dù rất phiền lòng, nhưng phó thác mọi sự cho Thiên Chúa, và vui vẻ lên đường về miền Nam.
Bấy giờ là mùa đông, cuộc hành trình trở nên mệt nhọc. Vì Đôi Bạn Thánh nghèo, nên các hàng quán dọc đường xử tệ. Họ để hai vị phải nằm ngoài cửa, hoặc có lần còn dồn xuống những căn phòng nhơ bẩn; có nơi bắt ở chung với súc vật.
Sau năm ngày dài vất vả trên đường, Thánh Giuse và Mẹ đến Belem. Hai Người đi từ nhà nọ sang nhà kia xin tạm trú, nhưng người ta đều xua đuổi. Cả những chỗ thân thuộc bà con cũng khinh chê. Tính ra có tới 50 nhà, hai Đấng đến xin trọ qua đêm mà không được.
Khoảng chín giờ đêm. Thánh Cả Giuse vừa mệt mỏi vừa buồn sầu; Người không biết có còn nơi nào tạm ở được nữa, ngoài một cái hang đá ngoài thành. Mẹ Maria khuyên Người cứ vui lên mà đi. Hang này khốn khó đến nỗi ở Belem bấy giờ dù đầy dẫy người, nhưng không ai thèm ra trú ở nơi đó. Khi vào tới hang, Mẹ và Thánh Cả liền quỳ xuống, vui mừng tạ ơn Chúa.
Mẹ bắt tay ngay vào việc quét dọn hang cho sạch sẽ. Tiết trời lạnh lắm, nên Thánh Giuse nhóm lên một đống lửa, xin Đức Thánh Nữ Trinh dùng với mình một chút lương thực. Sau khi chuyện vãn với Bạn Thánh mình một lúc, Mẹ giục Thánh Giuse đi nghỉ. Người lấy áo Người mang theo trải trên một cái máng khá rộng đặt trên nền đá hang, để làm chỗ nghỉ đêm cho Mẹ.
Mẹ quỳ bên máng cỏ, chắp tay trước ngực, mắt ngước lên trời, hồn trí cắm chặt vào Thiên Chúa, chính lúc đó là lúc Mẹ sinh Ngôi Lời giữa lúc nửa đêm.
Chúa sinh ra khỏi lòng Mẹ như một tia sáng mặt trời thấu qua thủy tinh không làm hại sự đồng trinh của Mẹ.
Khi ấy các thiên thần đồng thanh mừng hát: "Sáng danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người lòng ngay".
Sau đó, Mẹ Maria thờ lạy Chúa cao cả, rồi gọi Thánh Giuse đến thờ lạy Chúa. Thánh Giuse mang khăn áo đến, Mẹ cuốn cho Hài Nhi, rồi Mẹ đặt Chúa trong máng cỏ mà Mẹ đã phủ lên một lớp cỏ khô. Trong lúc đó, theo lệnh Chúa, một con bò từ ngoài đồng chạy vào, hợp sức với con lừa nhỏ Mẹ đem theo, cả hai phục xuống trước Đấng Sáng Tạo chúng, thở hơi cho bớt lạnh.
Lời Mẹ nhắn nhủ:
Con hãy trọng ý kiến người khác hơn ý kiến con, và nhắm mắt lại tuân phục các bề trên và linh hướng của con, cả khi con biết rằng nếu theo lời các Người, kết quả sẽ ngược lại.
Ngoài ra, Mẹ còn ước mong con sẵn lòng chịu thế gian khinh chê ghét bỏ như Mẹ ở Belem. Được loài người kính nể, con có lợi gì và bị người đời chê khinh con có mất mát gì không? Đó chỉ là giả dối, là một chút bóng mau qua.
Con hãy giữ lòng con độc lập và siêu thoát mọi sự. Con hãy ở một mình con với một mình Thiên Chúa.
Trích sách Thần đô Huyền nhiệm(Mary: The Mystical City of God)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét