Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012
Giáo Hội dạy gì về Hoả Ngục?
Những điều Kinh Thánh quả quyết trên đã được Giáo Hội Công Giáo trình bày trong sách Giáo lý Công Giáo do ĐGH Gioan Phaolô 2 ban hành năm 1992 trong các số sau:
1861
Tội trọng là một khả năng căn bản của tự do con người cũng như tình yêu vậy. Nó kéo theo sự mất đức ái và mất ân sủng thánh hóa, tức tình trạng ân sủng. Nếu tội trọng không được chuộc lại bằng một sự sám hối và ơn tha thứ của Thiên Chúa, nó sẽ gây nên sự bị loại ra khỏi Nước Thiên Chúa và bị chết muôn đời trong Hỏa Ngục, vì sự tự do của ta có thể thực hiện những sự lựa chọn cho muôn đời, không trở lui. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể phán đoán về một hành vi tự nó là tội trọng, nhưng khi xét đoán người khác thì chúng ta phải phú thác sự đoán phán đó cho sự công bằng và lòng nhân từ của Thiên Chúa.
1033
Chúng ta không thể hiệp nhất với Thiên Chúa, nếu không tự do lựa chọn yêu mến Ngài. Nhưng chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa, nếu chúng ta phạm tội cách nặng nề chống lại Ngài, chống lại tha nhân hoặc chống lại bản thân chúng ta: "Ai không yêu mến thì ở trong sự chết. Ai ghét anh em mình thì nó là tên sát nhân, mà anh chị em biết không một kẻ sát nhân nào có sự sống vĩnh cửu ở trong mình" (1 Ga 3,15). Chúa Kitô đã cảnh cáo rằng chúng ta sẽ bị lìa xa Ngài, nếu chúng ta bỏ qua không đáp ứng những nhu cầu nghiêm trọng của những người nghèo khó và của những kẻ bé mọn, anh em của Ngài (xem Mt 25,3136). Chết trong tội trọng mà không sám hối và không đón nhận tình thương đầy từ bi của Thiên Chúa, có nghĩa là sẽ mãi mãi lìa xa Chúa do sự tự do lựa chọn của ta. Và danh từ "Hoả Ngục" được dùng để chỉ tình trạng ly khai cách chung cuộc khỏi mối hiệp thông với Thiên Chúa và với các thánh trên trời.
1034
Chúa Giêsu thường nói đến "Hoả Ngục" (Gehenna), đến "lửa không bao giờ tắt" (xem Mt 5,22.29;13, 42.50; Mc 9,43-48), dành cho những ai, cho đến lúc chết, vẫn từ chối tin và trở lại, và đó là nơi cả hồn lẫn xác có thể bị hư mất" (xem Mt 10,28). Chúa Giêsu đã dùng những lời nghiêm khắc, rằng "Ngài sẽ sai các thiên thần tới để lượm tất cả những kẻ làm điều gian ác (...), và quẳng chúng vào lò lửa bừng bừng" (Mt 13,41-42). Ngài sẽ tuyên án: "Hỡi những kẻ vô phúc, hãy đi khỏi mặt Ta vào nơi lửa muôn đời" (Mt 25,41).
1035
Giáo huấn của Giáo Hội khẳng định có địa ngục và tính vĩnh viễn của địa ngục. Linh Hồn của những người chết trong tình trạng mang tội trọng, sẽ lập tức phải xuống Hoả Ngục, "lửa vĩnh viễn"( xem DS 76; 409; 411; 801; 858; 1002; 1351; 1575; SPF 12). Hình phạt chính của Hoả Ngục là bị muôn đời xa cách Thiên Chúa, chỉ nơi Ngài con người mới có thể có sự sống và hạnh phúc: đó là những mục tiêu của con người khi được tạo thành và con người hằng khát vọng.
1036
Những khẳng định của Thánh Kinh và những giáo huấn của Giáo Hội về Hoả Ngục là một lời kêu gọi tới trách nhiệm của con người trong việc sử dụng tự do của mình, hướng về số phận muôn đời của mình. Đó cũng là lời kêu gọi khẩn thiết hãy hối cải: "Các người hãy vào qua cửa hẹp. Vì rộng rãi thênh thang là đường đưa tới hư mất, và nhiều người đi con đường này. Còn cửa hẹp và đường hẹp thì dẫn tới sự sống, nhưng ít người tìm ra nó" (Mt 7,13-14):
Không biết ngày giờ nào, chúng ta phải luôn tỉnh thức như lời khuyến cáo của Chúa, để khi chấm dứt dòng đời độc nhất của cuộc sống trần gian, chúng ta đáng được nhận vào dự tiệc cưới với Ngài và được kể vào số những người được Thiên Chúa chúc phúc, thay vì bị gạt ra do lệnh của Thiên Chúa để xuống chỗ lửa muôn đời, như những đầy tớ xấu nết và lười biếng, đó là chốn tối tăm bên ngoài, nơi có những tiếng khóc lóc và nghiến răng ( LG 48).
1037
Thiên Chúa không tiền định cho một người nào phải xuống Hoả Ngục (xem DS 397; 1567); điều này cần phải có một sự chủ ý xoay lưng lại với Thiên Chúa (một tội trọng) và cố chấp ở trong tình trạng này tới cùng. Trong phụng vụ Thánh Thể và trong các lời cầu nguyện hằng ngày của các tín hữu, Giáo Hội khẩn xin lòng từ bi của Thiên Chúa, Đấng muốn "không một ai phải diệt vong, nhưng muốn mọi người đi tới sám hối" (2 Pr 3,9):
Đây là lễ vật mà chúng con, những đày tớ Cha và tất cả gia đình Cha dâng lên Cha: xin Cha nhận lễ vật này theo lòng nhân hậu của Cha. Cúi xin Cha bảo đảm cho đời sống chúng con được bình an! Xin cứu vớt chúng con khỏi bị án phạt, và xin nhận chúng con vào số các kẻ được chọn của Cha (MR, Lễ quy Rôma 88).
(LM Mark, CMC)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét