Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Làm chứng và rao giảng


Một vị tuyên úy người Mỹ vừa giảng một bài cho các binh sĩ Mỹ trong một Thánh Lễ tại một giáo đuờng ở Châu Âu. Chủ đề của bài giảng là: "Hãy tự hào về Đức tin Công Giáo của bạn: Đừng xấu hổ khi phải tuyên xưng nó”.

Sau Thánh Lễ, một lính thuỷ do rất xúc động vì bài giảng đã chận vị tuyên úy ngay trước cửa giáo đường và hỏi:

- "Thưa Cha, Cha có bằng lòng nghe con xưng tội không?”

Vị tuyên úy trả lời: “Tôi rất hạnh phúc được nghe anh xưng tội”. Thế là chàng lính thủy quỳ ngay xuống lối đi bên cạnh ngay trước giáo đường. Vị tuyên úy vội nói:

-  “Đừng quỳ gối kẻo thiên hạ nhìn kìa!”

Chàng lính thủy đáp lại: “Kệ họ, thưa Cha, cứ để họ nhìn, con hãnh diện về đức tin của con”.



Tinh thần làm chứng nhân của anh lính thủy quả là hơi “quá” nhiệt tình, nhưng chắc chắn anh đã có một ý nghĩ đúng đắn. Chúa Giêsu đã bảo các môn đệ: “Các con sẽ làm chứng cho Ta đến tận cùng trái đất”. Lệnh truyền Chúa Giêsu bao hàm tất cả chúng ta. Qua bí tích Rửa tội và Thêm sức, tất cả chúng ta đều được kêu gọi và làm nhân chứng cho Chúa Giêsu. Nhưng bí tích Rửa tội và Thêm sức còn đòi hỏi chúng ta đi xa hơn, chúng yêu cầu chúng ta nhiều hơn nữa. Chúa Giêsu nói: “Hãy công bố Tin Mừng cho mọi tạo vật”. Đó cũng là điều mà tất cả chúng ta phải thi hành.

Việc công bố Tin Mừng về Chúa Giêsu không dành riêng cho các Linh Mục hay tu sĩ. Đó là bổn phận mà tất cả chúng ta đều phải thực hiện sau khi đã nhận lãnh phép Rửa tội và Thêm sức. Điều này gợi lên một vấn nạn: Một người trung bình có thể rao giảng như thế nào về Chúa Giêsu trong thế giới hôm nay?

Sau đây là câu chuyện nói về cách thế mà một người đã dùng để trả lời cho câu hỏi ấy.

Ruddell Norris là một chàng trai cần mẫn, chỉ tội chàng ta nhút nhát. Nói chuyện với kẻ khác chàng đã thấy khó khăn rồi, huống chi phải bàn chuyện tôn giáo với họ. Thế rồi một ngày kia, chàng nảy ra một ý kiến. Ruddell đọc sách khá nhiều và chàng biết có  nhiều cuốn sách nói về đức tin Công giáo. Vì vậy chàng quyết định dành riêng một phần tiền tiết kiệm hàng tuần để mua những cuốn sách ấy. Ruddell để những cuốn sách ấy ở những nơi mà chàng nghĩ người ta thường cầm chúng lên đọc. Chẳng hạn ở những phòng chờ đợi và tiếp khách.

Một hôm, một thiếu phụ vốn là bạn của gia đình chàng kể cho cha mẹ chàng biết cô ấy đã trở lại đạo thế nào và chồng cô đã trở về với Giáo hội thế nào. Cô nói: "Tất cả bắt đầu do một cuốn sách nhỏ mà tôi đã tìm thấy tại phòng đợi ở bệnh viện”.

Câu chuyện của Ruddell Morris nhấn mạnh một điểm quan trọng trong việc công bố Tin Mừng: Có nhiều sách để công bố Tin Mừng. Chúng ta có thể công bố một cách trực tiếp như Ruddell đã làm. Hoặc "công bố" một cách gián tiếp, chẳng hạn bằng lời cầu nguyện hoặc giúp đỡ tài chính cho các hoạt động truyền giáo của Giáo hội.

Cách đây hơn 2000 năm, Chúa Giêsu đã truyền chiếc gậy tượng trưng công việc của Ngài cho các môn đệ tiếp tục truyền đi. Chúng ta có thể tiếp tục công việc ấy bằng cách làm chứng cho đức tin của mình như anh lính thủy kia và công bố đức tin ấy cho kẻ khác như Ruddell đã làm. Đây là một trách nhiệm hai mặt mà mỗi người chúng ta phải chu toàn theo cách thức mà Chúa Thánh Thần linh ứng cho.

(Sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét