Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

Nước mắt và lời nguyện cầu


Những giọt nước mắt

Những giọt nước mắt tràn lăn. Mẹ xứ Bắc khóc nấc trọn tình mẫu tử. Thương yêu cất giấu bằng tháng ngày lam lũ. Mỗi lần ra ngõ… tiễn bước con đi.

Những giọt nước mắt tràn lăn. Mẹ Tây Nguyên lặng yên chờ đợi. Những đứa con gái bướng bỉnh và ngỗ ngược. Quen chân, ngông nghênh bay nhảy khắp bốn phương trời.

Những giọt nước mắt của em tôi, tuổi mười tám khép lại bằng lời ru bên nôi. Nhạt nhoà. Xót xa. Tiếc nuối.

Những giọt nước mắt không tên không tuổi của đứa bé sơ sinh bị bỏ rơi bên chợ đời. Buồn tênh. Khát sữa. Khát cả vòng tay mẹ ấp ôm trìu mến.

Những giọt nước mắt nằm yên. Lắng sâu. Nghẹn ngào trong trái tim. Tôi đã quên mất việc sẽ oà khóc mỗi lần lỗi nhịp cảm xúc. Tôi để lí trí lên ngôi. Tôi để sợi dây thần kinh chạy hết công suất. Tôi sẽ mạnh mẽ hơn bao kẻ yếu đuối ở trên đời.




Lời nguyện cầu quen thuộc nhất

Mỗi lần bước chân vào nhà thờ. Ngước nhìn những mái vòm cao rộng và sâu hun hút, tựa hồ một vòng tay của Chúa. Tôi đã biết cách làm quen với những lời nguyện cầu chân thực, khi nghe ca đoàn cất lên lời hát:

[audio http://dl.dropbox.com/u/25665795/KinhHoaBinh.mp3]

"Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa
Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù,
Ðem thứ tha vào nơi lăng nhục
Ðem an hoà vào nơi tranh chấp,
Ðem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Lạy Chúa xin hãy dạy con:
Tìm an ủi người hơn được người ủi an,
Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết
Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.
Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,
Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân,
Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,
Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”.

Tôi đã thấu tỏ hơn nữa khi biết rằng: Khổ đau trên thế gian của loài người là điều có thực. Sinh – tử, biệt li đã làm bao kẻ chan hoà trong nước mắt.

Thêm một lần nữa, tôi chắp tay trước đấng vô hình, dẫu chỉ còn là sự cứu rỗi cuối cùng của đức tin: Nguyện cầu những an lành cho tất cả tình thương yêu, cho gia đình, bè bạn, cho cả loài người vẫn còn đang lầm lạc, bệnh tật, đói rét…

Thêm một lần nữa, tôi lặng yên nén chặt giọt nước mắt của cảm xúc, để hát: Câu nguyện cầu bằng cả trái tim mình…

Trần Hương Giang
(Chiptran blog)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét